Sáng ngày diễn ra buổi biểu diễn, Thương Mặc và Viên Diệp chỉ tập vài lần rồi thôi. Thứ nhất là bởi trong khoảng thời gian này, tập luyện dưới áp lực cao đã giúp hai người có tiến bộ rất lớn, mấy lần tổng duyệt gần đây vô cùng thuận lợi; hai là vì Kiều Lẫm sợ hai người tập luyện quá độ, buổi tối chính thức lên sân khấu sẽ mệt mỏi. Vậy nên, cả hai tập xong đều được đưa về nhà ngủ một giấc thật ngon.
Năm giờ chiều bọn cậu mới trở lại, thay trang phục biểu diễn rồi đọc qua kịch bản, tránh xảy ra sai sót.
Cuối cùng buổi biểu diễn cũng thật sự bắt đầu. Thương Mặc và Viên Diệp đứng trên bệ nâng, được đưa lên sân khấu một cách chậm rãi. Trong bóng tối, hai người không biết vì sao lại nhìn thoáng qua nhau, khẽ nắm lấy tay của đối phương rồi buông ra, sau đó nhìn đến sân khấu rực rỡ pháo hoa phía trước, nghe thấy tiếng hò hét của fans,… tất cả đều là niềm tự hào và kiêu hãnh của bọn cậu.
Thương Mặc nghĩ, hóa ra hạnh phúc đôi khi cũng chỉ đơn giản như vậy!
Viên Diệp là người cất tiếng hát trước. Khi âm nhạc vang lên, mọi ánh đèn đều tập trung trên người y. Âm sắc của Viên Diệp rất tốt, hơn nữa hôm nay y còn mặc trang phục đen tuyền do Lâm Phi thiết kế, xóa bỏ đi hình tượng nhuyễn manh trước kia, để lộ ra vẻ tà mị vốn bị che giấu. Hình tượng này quả nhiên khiến các fans kinh hỉ thét chói tai, rồi lại kích động che miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tra-cong-cau-buong-tha/3573753/chuong-20.html