Chương trước
Chương sau
Cố Liệt Hạo nhắc nhởCố Diệp Ninh thêm vài câu, chờ cô chủ động ngắt điện thoại trước rồi mới cúp máy. Buông điện thoại để lên trên mặt bàn, anh ngồi phịch xuống ghế sopha, thở hắt ra một hơi. Trên khuôn mặt anh tuấn vẫn luôn giữ thái độ lạnh băng của anh dần hiện lên một tia phân vân phiền muộn không rõ.
“Anh hai, anh đang làm gì vậy?” Đúng lúc này, từ phía sau anh truyền tới một tiếng nói mang theo sự nghi hoặc, dường như rất ngạc nhiên khi thấy CốLiệt Hạo lại ngây người ngồi một chỗ.
“Về rồi hả, Phi?”Không cần suy nghĩ nhiều anh cũng có thể biết được chủ nhân tiếng nóikia là ai. Dù sao, biệt thự này, nếu không phải người của Cố gia thìtuyệt đối không thể bước vào được. Quay đầu lại, thu hồi cảm xúc trongmặt, anh nhướng mày nhìn đối phương.
Người mới tới là mộtthanh niên có mái tóc khá dài màu hạt dẻ rủ xuống theo đường cổ thon dài tinh tế. Khác với Cố Liệt Hạo điển trai anh tuấn tinh anh bức người, ycó một khuôn mặt mang vẻ đẹp âm nhu trung tính, có thể đủ để hút hồn cảnam lẫn nữ. Đôi mắt hoa đào híp lại cùng với khóe miệng cong cong lúcnào cũng trưng ra nụ cười nhàn nhạt đầy phong tình. Cả người y toát lênmột khí chất khiến cho người ta liên tưởng tới hai từ… yêu nghiệt.
Cho dù là anh em cùng cha cùng mẹ, cũng không thể quá giống nhau. Thế nhưng nếu nhìn kĩ hoàn toàn có thể thấy được người thanh niên này có tới bảyphần nét giống Cố Diệp Ninh. Đúng vậy, người này không ai khác, chính là một trong hai người người em trai của Cố Liệt Hạo, cũng là anh traisong sinh của Cố Diệp Ninh - Cố Diệp Phi.
Là song sinh vớinhau, cùng 19 tuổi nhưng rõ ràng từ ánh mắt liền và phong cách có thểthấy được so với Cố Diệp Ninh đơn thuần thì Cố Diệp Phi là một nhân vậttuyệt đối không đơn giản. Nói thẳng ra, y vốn có tiếng là kẻ giảo hoạtnhư hồ ly, thích nhất chính là dập bẫy vờn chết con mồi khiến cho khôngít người e dè. Ai muốn đọ trí với y, chắn hẳn chính là kẻ thiếu bịngược.
“Hôm nay phải giải quyết chút phiền toái nên em về hơi trễ.” Cố Diệp Phi nhếch môi cười, hai mắt híp lại, tùy ý phất tay đốivới anh coi như chào hỏi.
Cố gia là gia tộc danh gia vọngtộc giàu có rất có uy quyền và trọng lượng trong cả ba giới: thươngtrường, chính trị, quân sự ở thủ đô. Thế nhưng không giống như những gia tộc khác anh em trong nhà tranh đấu với nhau ngươi sống ta chết, ngượclại Cố gia bốn anh em rất lâu về trước đã nổi tiếng khắp giới thượng lưu bởi tình cảm thân thiết. Cho tới tận giờ mặc dù tất cả đều đã trưởngthành nhưng đều không có dọn ra ở riêng mà vẫn cùng ở cùng nhau tại cănbiệt thự mà bọn họ đã sinh sống từ khi còn nhỏ.
Đối vớingười Cố gia, địa vị cùng tiền tại và quyền uy chỉ là thứ để họ lợi dụng tạo thành khiến chắn bảo vệ người thân của mình. Nếu như để cho thứcông cụ đáng lẽ mình phải khống chế trong tay ngược lại lại khống chếmình, vì nó mà hại tới những người có cùng huyết thống với mình… hànhđộng ngu xuẩn đó Cố gia gia tộc khinh thường.
“Anh như thếnào mà còn chưa đi nghỉ vậy? Thậm chí còn chưa tắm nữa?” Cố Diệp Phinheo mắt đánh gia anh trai từ đầu tới chân, khó hiểu hỏi.
Trong Cố gia, Cố Liệt Hạo là người có quy luật sinh hoạt cố định nhất. Mỗingày đều làm việc từ 8 giờ sáng tới tới 9 giờ tối tại công ty, sau khikết thúc công việc đó nếu như không phải đi dự tiệc xã giao linh tinhliền sẽ lái xe trở về biệt thự, tắm rửa rồi nghỉ ngơi. Đời sống cá nhânphải nói là vô cùng sạch sẽ, tuyệt đối không dính chút scandal nào.
“Đã hơn 10 giờ tối rồi…” Thực hiếm khi nào thấy Cố Liệt Hạo dù đã về nhàrồi mà giờ này vẫn một thần quần áo tây trang phong trần như hôm nay.
“Anh cũng tính đi tắm, nhưng vừa rồi bận nghe điện thoại.” Nhíu mày mộtchút, anh vẫy tay ra hiệu cho Cố Diệp Phi tới gần phía anh “Lại đây, anh có chút việc muốn bàn với em.”
“Có chuyện gì vậy?” Cố DiệpPhi thấy thần sắc anh cũng không tự chủ được mà nghiêm túc hẳn lên. Y đi tới ngồi lên sopha đối diện Cố Liệt Hạo, nhịn không được mà dò hỏi“Không phải là Cố thị có vấn đề đấy chứ? Nhưng mà công việc của em đâucó liên quan gì tới Cố thị?”
Nói tới ‘công việc’ của hai anh em Cố Liệt Hạo cùng Cố Diệp Phi, lại phải nói rõ một chút…
Trên danh nghĩa là Cố Liệt Hạo đứng đầu Cố gia nhưng thực chất anh khôngquản hết toàn bộ tài sản mà phân chia giao quyền lại một số lĩnh vực đặc thù cho Cố Diệp Phi và Cố Phong Hạ. Anh muốn hai người em trai của mình thông qua việc quản lý và phát triển sản nghiệp để rèn luyện bản thânmình. Nam nhân Cố gia từ trước tới nay đều tài giỏi xuất sắc, không thểđể cho xuất hiện loại công tử vô dụng không làm được việc gì xuất hiệntrong gia tộc.
Cố Phong Hạ tạm thời không nói tới. Về phầnsản nghiệp mà Cố Diệp Phi tiếp nhận từ Cố Liệt Hạo chính là ‘mặt tối’của Cố gia: bang xã hội đen Hắc Dực. Cố Liệt Hạo giao Hắc Dực cho CốDiệp Phi không phải là tùy tiện cho mà trước khi quyết định anh cũng đãphải xét trên rất nhiều phương diện trước rồi.
Cố Diệp Phicó thể nói là người hay cười nhất trong Cố gia, dường như lúc nào nụcười cũng ở trên môi không bao giờ tắt. Nhưng mà đừng bao giờ lầm tưởng y là người dễ tính dễ gần hiền lành gì đó, ngược lại y nguy hiểm vô cùng. Cố Liệt Hạo lạnh lùng chẳng qua vì anh quá lý trí, nhưng Cố Diệp Phi là lãnh huyết, tàn khốc, xảo quyệt từ sâu trong xương tủy. Có đôi lúc ngay cả Cố Liệt Hạo cũng không kìm được hành động của Cố Diệp Phi. Người duy nhất có thể tác động tới y, đó là em gái song sinh Cố Diệp Ninh.
Vốn quyết định giao bang Hắc Dực cho Cố Diệp Phi của Cố Liệt Hạo ban đầucũng không cũng không được mấy vị trưởng bối trong nhà tán thành cholắm bởi vì bang Hắc Dực có thể nói là sản nghiệp lớn thứ hai của Cố giasau Cố thị tập đoàn. Chỉ sau khi bị anh kiên trì thuyết phục, mấy vịtrưởng bối mới tạm thời đáp ứng.
Sau một thời gian dài, kếtquả cuối cùng đã chứng mình… Cố Liệt Hạo chọn không nhầm người. Cố DiệpPhi hoàn toàn không phụ lòng anh trai, phát triển bang Hắc Dực tới cùngcực, trở thành một trong ba bang phái hắc đạo đứng đầu khu vực Đông Á.
Cố Diệp Phi hiện tại bên ngoài khoác lên người danh phận là một sinh viênxuất sắc nổi tiếng của Học viện âm nhạc, nhưng mà toàn bộ người của thếgiới ngầm làm gì có ai không biết tới danh tiếng của Cố nhị thiếu. Từkhi 16 tuổi đã lên nắm quyền, sử dụng mọi thủ đoạn để phát triển bangHuyết Lang trở thành một trong ba bang phái lớn nhất giới hắc đạo vùngĐông Á. Bang Hắc Dực nổi tiếng là bang nhóm trùm đầu buôn lậu ở Đông Nam Á, đồng thời cũng lũng đoạn thị trường vũ khí ở một số nước đảo quốc.
Mà Cố Liệt Hạo lại quản lý Cố thị tập đoàn chuyên về thương mại mua bán,so ra cũng là vương một phương trời thương giới. Mặc dù không thiếu lúcsử dụng thủ đoạn nhưng tiền kiếm về so với tiền Cố Diệp Phi kiếm chắcchắn là sạch không thể nào sạch hơn.
Công việc của hai anhem nói trắng ra là đối lập không chút liên quan tới nhau cho nên Cố Diệp Phi nhất thời đoán không được Cố Liệt Hạo nói muốn bàn việc với mìnhthì là bàn chuyện gì. Mà nhìn vẻ mặt anh nghiêm nghị trầm trọng như lúcnày, ngoại trừ liên quan tới Cố thị xảy ra vấn đề, y nghĩ không ra việcnào khác có thể ảnh hưởng tâm tình ông anh mặt băng của mình.
“Không phải.” Cố Liệt Hạo nghe em trai hỏi, lập tức lắc đầu “Cố thị vẫn ổn…”Nói xong lại nhịn không được, thở dài một hơi dường như cũng có chútkhông biết nên bắt đầu thế nào.
“Vậy… thì là có chuyện gì?” Phức tạp nhìn thái độ của anh trai, y không khỏi sốt ruột.
“Phi, Ninh nhi mới gọi điện cho anh.”
“Ninh nhi sao?” Đồng tử của Cố Diệp Phi hơi co rút, bả vai run lên, có chútkhông dám tin nhìn trừng trừng anh hai của mình như muốn anh xác nhậnlại “Thực sự là Ninh nhi? Ninh nhi chủ động gọi tới?”
“Ừ, em ấy chủ động gọi.” Nhìn thấy sự vui sướng điên cuồng trong mắt của emtrai, Cố Liệt Hạo sâu trong đáy mắt hiện lên một tia ôn nhu.
Trong toàn bộ người của Cố gia, Cố Diệp Ninh là sự tồn tại đặc biệt nhấttrong tất cả. Có lẽ vì là cô gái duy nhất của Cố gia, cho nên vừa sinhra cô đã nhận được ngàn sủng vạn chiều. Tất cả người của Cố gia có thểnói dung túng và yêu thương cô tới mức khiến những người khác phải đỏmắt ghen tị. Ba người Cố Liệt Hạo, Cố Diệp Phi cùng Cố Phong Hạ chỉ hậnkhông thể đem toàn bộ những thứ tốt nhất trên thế gian về để tặng cô.
Tuy nhiên chính vì được bảo vệ kỉ lưỡng cùng yêu thương quá mức cho nên sovới những người khác của Cố gia, Cố Diệp Ninh đơn thuần tới mức cả tinlại không biết tính toán tâm kế. Ba anh em Cố Liệt Hạo cũng không cảmthấy việc này có gì là quan trọng, bởi vì bọn họ nguyện ý để cho cô được nấp dưới cánh bảo vệ của mình, an ổn bình yên sống sung sướng một đời.
Chính là… dù có cẩn thận tới đâu cũng có lúc sơ sót…
Hơn một năm trước, Cố Diệp Ninh bị người ta tính kế, ở bên tai cô khôngngừng nói xấu ba người Cố Liệt Hạo, Cố Diệp Phi và Cố Phong Hạ khiến cho cô sinh ra hiểu lầm với bọn họ.
Cô thường ngày rất nhuthuận hiền lành nhưng lúc nào bướng bỉnh lên thì ngang vô cùng. Có đemchín con trâu tới kéo cũng không thể thay đổi được suy nghĩ và quyếtđịnh của cô. Mà khi ấy Cố Diệp Phi cùng Cố Phong Hạ nhìn Cố Diệp Ninhtức giận không dám hó hé nửa câu. Người có quyền nhất là Cố Liệt Hạo lại không phải người giỏi thể hiện suy nghĩ và cảm tình, không biết nêngiải thích cho em gái thế nào. Cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn cô xách hành lý rời khỏi nhà, cắt đứt liên lạc với mọi người.
Tuyrằng hành động nghe lời người bên ngoài đồn thổi lung tung, sinh ra lòng hoài nghi rồi gây sự với người nhà của Cố Diệp Ninh là sai, thế nhưngbất kể là ai trong Cố gia đều không nỡ trách cô một câu. Haiz ~ ai bảobọn họ yêu thương cô nhiều như thế…
Đúng vậy!!! Cố Diệp Ninh tính cách đơn thuần không có gì là sai!!!
Bọn họ chiều chuộng cô như vậy cũng không có gì là sai!!!
Sai cũng phải là cái đám người khốn khiếp một bụng lúc nào cũng đầy âm mưu thối nát nhăm nhăm chủ ý vào thế lực Cố gia sai!!!
Những kẻ dám đánh chủ ý lên tình cảm anh em Cố gia bọn họ, lại còn dám tínhkế đụng chạm tới ‘nghịch lân’ Cố Diệp Ninh của bọn họ, đương nhiên bangười Cố Liệt Hạo, Cố Diệp Phi và Cố Phong Hạ sao dễ dàng bỏ qua. Hơnmột năm qua, mang theo giận dữ và bất mãn, ba người vẫn không ngừng gâybất lợi cho một số người, cảnh báo cho những kẻ đó biết bọn họ cũngkhông phải là đối tượng ai cũng có thể khinh dễ được.
CốLiệt Hạo cùng Cố Diệp Phi đương nhiên cũng không thể trơ mắt để mất dấucủa em gái yêu quý, cho nên sau khi cô bỏ đi không lâu cả hai liền rấtnhanh chóng lập tức thuê người tra xét chỗ ở mới của Cố Diệp Ninh. Đương nhiên là hiệu suất làm việc cùng thông tin tình báo của Cố gia cùngbang Hắc Dực đâu có thể đùa, dù cho Cố Diệp Ninh đã cố che giấu nhưnganh vẫn nhanh chóng biết được cô rời khỏi thủ đô đi tới thành phố D đểsinh sống.
Sau khi có được chính xác tin tức của em gái, CốLiệt Hạo liền cùng bàn với hai đứa em trai của mình một hồi. Cuối cùngcả ba người đều đồng lòng nhất trí tạm thời không dùng biện pháp vũ lựcđể bắt người về vội để tranh ‘đổ thêm dầu vào lửa’. Ba anh em lựa chọnthực thi phương pháp một mặt giả vờ như không biết tung tích của cô ,một mặt khác thì lén cho người theo dõi bảo vệ bí mật từ xa đề phòng CốDiệp Ninh gặp phải khó khăn gì. Đây là cách hợp lý nhất mà bọn họ có thể nghĩ ra vào thời điểm đó.
Mọi người đều biết rõ tính tìnhquyết liệt của Cố Diệp Ninh, trừ phi là cô chủ động tự quay về, bằngkhông cô nhất định triệt để trở mặt. Dù sao cũng là anh em huyết thốngrằng buộc, hơn nữa tình thân lại vốn sâu đậm, cho nên Cố Liệt Hạo cùngCố Diệp Phong và Cố Phong Hạ đều tin tưởng là Cố Diệp Ninh chỉ là đầu óc chưa thông suốt mà thôi. Để cô tự do một thời gian, cô nhất định sẽhiểu ra tất thảy chỉ là hiểu lầm sau đó ngoan ngoãn trở về thủ đô để gặp bọn anh thôi.
Vốn Cố Liệt Hạo cùng hai người Cố Diệp Phi và Cố Phong Hạ đã xác định ít nhất phải chờ tới khi Cố Diệp Ninh học xongđại học ở thành phố D mới có tự nguyện trở về. Thực không ngờ, mới hơnmột năm, nhanh như vậy mà cô đã thông suốt. Nhưng không sao, dù sao CốDiệp Ninh càng nhanh chóng sớm trở về nhà bao nhiêu thì bọn họ càng thêm an tâm bấy nhiêu.
Có lẽ là do nhắc tới việc Cố Diệp Ninhchủ động liên lạc với bọn họ cho nên tâm trạng hai anh em đều nhanhchóng trở nên vui vẻ. Bầu không khí vốn u ám, cứng ngắc ban nãy nhấtthời cũng đỡ căng thẳng đi không ít.
“Vậy em ấy nói gì? Cóphải là đồng ý là sẽ về nhà không?” Cũng đoán được anh trai nhất định sẽ đề nghị Cố Diệp Ninh quay về nhà ở thủ đô vì vậy Cố Diệp Phi không khỏi ẩn ẩn có chút lo lắng không biết em gái có chịu đồng ý hay không.
Hơn một năm qua, cô không còn bị người của Cố gia kiềm hãm bảo vệ tỉ mỉ cho nên cũng sinh hoạt cá nhân vô cùng thoải mái tự do. Thông qua báo cáocủa cấp dưới, Cố Diệp Phi biết Cố Diệp Ninh ở trường đại học rất đượchoan nghênh, tính cách cũng rất hòa đồng, giao lưu kết bạn bè cũng tương đối nhiều. Y chỉ sợ cô mặc dù cô đã không còn hiểu lầm ba anh em bọn họ nữa nhưng cũng sẽ không chịu trở về ngay vì lưu luyến không nỡ rời đingười quen cùng bạn bè mà cô kết giao được ở thành phố D.
“An tâm đi, Ninh nhi đồng ý với anh sẽ trở về.” Cố Liệt Hạo giống như đọcđược suy nghĩ của Cố Diệp Phi, lập tức nhanh chóng trả lời.
“Tốt quá rồi…” Vỗ vỗ ngực, Cố Diệp Phi thở phào “Nếu như thế, ngày mai em có thể tới thành phố D để gặp em ấy không?” Y hai mắt cong cong, cười vuivẻ thật lòng. Là song sinh, từ nhỏ hai người Cố Diệp Phi và Cố Diệp Ninh đã vô cùng gắn bó như hình với bóng, chưa bao giờ xa nhau lâu như vậy.Cho nên, lần này cô trở về, y đương nhiên muốn tự mình tới tận nơi đónem gái.
“Cái này… ừm, đây chính là vấn đề anh muốn bàn với em…”
Nghe đề nghị của em trai, sắc mặt của Cố Liệt Hạo hơi trầm xuống. Việc làmanh băn khoăn chính là đoạn đối thoại cuối cùng của hai anh em trước khi Cố Diệp Ninh ngắt máy…
.
“Ninh nhi, có cần bọn anh tới thành phố D đón em không?” Cố Liệt Hạo đươngnhiên cũng giống với Cố Diệp Phong, muốn đích thân tới thành phố D đểđón em gái trở về nhà. Thế nhưng, không để anh dứt hết lời, Cố Diệp Ninh ở đầu dây bên kia không ngần ngại lập tức từ chối.
“Không cần đâu anh hai. Em có thể tự lo được.”
“Ninh nhi, em…”
Ngữ điệu của Cố Diệp Ninh quá mức dứt khoát làm cho Cố Liệt Hạo trong nháymắt không khỏi hoài nghi có thực sự cô đã vứt bỏ được được khúc mắc hiểu lầm trong lòng mình đối với bọn họ hay chưa. Bằng không tại sao cô lạicó thể cự tuyệt lời đề nghị của anh nhanh như vậy, nhanh tới mức anh cóảo giác cô hoàn toàn không cần một chút suy nghĩ.
May mắn là Cố Diệp Ninh không biết được suy nghĩ của anh lúc này, bằng không cô chỉ có thể cười gượng mà nói: “Anh hai, anh cũng suy nghĩ nhiều quá rồi…”.
Cố Liệt Hạo không biết rằng cô có thái độ như vậy không phải là còn giậndỗi hay hiểu lầm gì cả. Đơn giản, là do cô đang lo lắng cho anh, lo lắng vì chỉ còn hai ngày nữa, mạt thế sẽ tới mà thôi.
Lúc này Cố Diệp Ninh đang vô cùng hối hận tại vì sao sau khi bỏ nhà đi lại chọnrời tới thành phố D để sinh sống đây. Phải biết là khoảng cách giữa thủđô tới thành phố D là vô cùng xa. Hơn nữa, đường đi có thể nói là vôcùng vô cùng vòng vèo và tốn thời gian.
Thành phố D khôngtính là nghèo nàn, thậm chí còn được coi là một thành phố đang pháttriển và rất có tiềm năng thế nhưng vì địa hình đặc trưng cho nên chínhphủ không xây dựng sân bay hay tàu cảng gì ở đây. Từ thủ đô tới thànhphố D chỉ có một cách duy nhất đó là ngồi máy bay đường vòng hơn 4 tiếng đồng hồ, hạ cánh ở sân bay nhỏ đặt tại thành phố H lân cận, cuối cùngtiếp tục đi xe ô tô hơn 2 tiếng rưỡi thì mới có thể tới nơi.
Ở thành phố D, cô vẫn nhớ rõ khi thiên tai đổ xuống, khắp cả thành phố Dcùng các thành phố lân cận đều bị mưa đá tàn phá khiến cho không ít hệthống cơ sở công cộng bị hư hỏng. Mưa đá rơi xuống làm cho giao thôngtrì trệ, người chết không ít. Người lái ô tô và người đang đi bộ trênđường thì trực tiếp bị những viên đá to bằng cái cốc đập thằng vào đầugiết chết. Tàu hỏa thì vì mưa đá mà bị lệch khỏi đường ray, lật úp sangmột bên. Máy bay cũng chịu ảnh hưởng, đều bị rơi giữa chừng.
Hiện tại là hơn 9 giờ tối ngày 19 tháng 12. Lúc này chắc chắn đã không cònchuyến bay nào từ thủ đô tới thành phố H nữa. Chí ít cũng phải chờ tớigần trưa ngày mai mới có chuyến khởi hành. Mà thiên tai lại bắt đầu xảyra vào trưa 12 giờ ngày 20 tháng 12. Nếu Cố Liệt Hạo đi máy bay tớithành phố D tìm cô thì rõ ràng chẳng khác nào tự mình đi tìm tử thần.
Cố Diệp Ninh không ngại việc chém giết với đám xác chết thối hoắc kia vìcô có kinh nghiệm kiếp trước, cũng biết được lợi thế của mình để tậndụng. Hơn nữa kiếp trước cô không phải là chết vì tang thi, điều này ítnhất cũng làm cho cô có tin tưởng mình có thể an toàn tới được thủ đô,chỉ là hơi mất chút thời gian mà thôi. Nhưng Cố Liệt Hạo thì khônggiống. Anh cùng Cố Diệp Phi và Cố Phong Hạ là vì đi tìm cô mà chết vìtang thi. Trong thâm tâm đã có ám ảnh, cho nên Cố Diệp Ninh sao có thểđể mặc bi kịch kiếp trước lặp lại.
Thủ đô vì toàn bộ cơ quan đầu não quốc gia đều nằm ở đó, quân đội cũng nhiều và hầu hết là tinhbinh cho nên sau mạt thế không lâu liền trở thành căn cứ vừng mạnh đứngđầu. Chỉ cần Cố Liệt Hạo, Cố Diệp Phi và Cố Phong Hạ không rời thủ đô,nhất định tình mạng của bọn họ sẽ được bảo toàn.
“Anh hai, có một chuyện em muốn anh hứa với em!”
“…” Ngữ khí nghiêm túc lại bất chấp của cô làm cho Cố Liệt Hạo nhanh chóngcảm thấy được một bầu không khí căng thẳng và áp lực từ phía bên kia đầu dây. Anh cũng không vội đáp ứng ngay lập tức mà chỉ im lặng chờ cô nóitiếp.
“Em muốn anh, anh ba và tiểu Hạ… cho dù bất cứ chuyệngì xảy ra tiếp theo, cũng không được rời khỏi thủ đô. Ba người nhất định phải ở thủ đô chờ em trở về.” Gằn từng tiếng từng tiếng, Cố Diệp Ninhthầm thề trong lòng, nhất định phải thay đổi vận mệnh của kiếp trước.Nhất - định!!!
“Em nói vậy là sao?”
Cố Liệt Hạolà người nhạy bén cho nên anh hoàn toàn có thể nhận ra được sự kì lạ của em gái. Hơn nữa lời nói của cô lại để lộ ra rất nhiều từ ngữ cùng thông tin kì quái đáng lưu ý khiến cho anh không khỏi hoảng hốt. Nắm tay anhxiết chặt lại khiến cho chiếc điện thoại vang lên mấy tiếng két… két...giống như tiếng kim loại bị mài sát với nhau.
“Ninh nhi, em xảy ra chuyện gì đúng không?”
Rốt cục anh nhịn không nổi, dùng biện pháp trực tiếp nhất nôn nóng hỏi. Chả nhẽ ở thành phố D, em gái anh đã gặp phải chuyện gì nguy hiểm?! Lúc này Cố Liệt Hạo thực hận không thể lập tức phóng tới thành phố D ngay lậptức.
“Không, không phải vấn đề của riêng em…” Cố Diệp Ninhbiết mình làm anh hai loạn rồi, chỉ đành khẽ thở dài trấn an nhưng không giải thích “Chuyện rất phức tạp, một vài câu không thể nói hết được.Anh hai, hiện tại em chỉ cần anh hứa với em.”
“Chuyện này… Ninh nhi, nhưng mà em…” Cố Liệt Hạo thực sự rất lo lắng cho cô.
“Anh hai, chỉ cần anh hứa, em cam đoan mình cũng sẽ giữ lời của mình. Emthực sự rất nhớ mọi người. Em muốn anh em chúng ta sẽ tiếp tục sống vớinhau. Cho nên bằng mọi giá, em nhất định sẽ trở về…” Cô không ngừng camđoan “Anh hai, hứa với em, được không? Em xin anh đấy, có được khônganh?” Thanh âm của Cố Diệp Ninh lúc này phóng nhẹ, tựa như năn nỉ lạitựa như chấn an.
“Anh… lời hứa này, em thực sự muốn anh hứa…” Cuối cùng anh vẫn bất đắc dĩ đè xuống sự nghi hoặc và sốt ruột, hỏi ngược lại cô.
“Lời hứa này quan trọng với em. Nó là một cam kết bảo đám!”
“Được rồi, anh biết rồi. Anh hứa với em, sẽ cùng Phi và Hạ ở thủ đô chờ em… ở nhà của chúng ta, chờ em trở về…” Không rõ cam kết và bảo đảm kia là gì nhưng nếu cô muốn anh hứa, anh không còn cách nào khác để mở miệng từchối.
“Cảm ơn anh, anh hai ~” Mang theo một tia thở phào cùng mãn nguyện, Cố Diệp Ninh vui vẻ nói.
“Giữa chúng ta còn cần cảm ơn sao? Đứa ngốc…” Khóe môi anh cũng cong lên,hiếm hoi nở một nụ cười, toàn bộ đáy mắt tràn ngập sủng nịnh “Ninh nhi,em phải nhớ rõ ràng, nhất định phải trở về. Có nghe không?” Bất giáctrong vô thức, Cố Liệt Hạo ngược lại cũng bắt cô cam đoan với mình.
“Em hiểu.” Cô nhanh chóng đáp ứng.
Giải quyết xong vấn đề lời hứa, Cố Diệp Ninh liền cảm thấy áp lực cùng lolắng giảm đi không ít. Cô biết anh trai không phải là người quá coitrọng chữ tín, nhưng lần này người mà anh thực hiện lời hứa là Cố DiệpNinh cô, là em gái ruột của anh. Cố Liệt Hạo tuyệt đối sẽ không bao giờphản bội lại những gì đã đồng ý và cam đoan với người thân của mình. Đây là nguyên tắc sống của anh.
“Anh, em còn yêu cầu nữa…”
“Còn có chuyện gì?” Đối với việc em gái liên tục yêu cầu, Cố Liệt Hạo mộtchút cũng không chê phiền toái, kiên nhẫn mở miệng nhẹ nhàng hỏi ngượclại cô.
“… ừm, cái này có lẽ còn phải nhờ cả tiểu Hạ với anh ba giúp đỡ nữa…”
“Muốn nhờ Phi và Hạ? Không cần lo lắng. Chỉ cần là yêu cầu của em, chúng nónhất định không thèm nghĩ mà đồng ý ngay lập tức.” Nghe được ra bối rốivà rụt rè trong tiếng của cô, có chút cảm thấy buồn cười, nhịn khôngđược mở miệng trêu chọc.
Dù rằng đa phần anh đều đồng ý đápứng với mong muốn và yêu cầu của cô nhưng Cố Liệt Hạo dù sao vẫn là giachủ của Cố gia, anh vẫn phải tỉnh táo suy xét phân tích lợi ích thiệthại rõ ràng. Còn hai đứa em trai của anh, có thể nói… dung túng cô tớitrình độ mù quáng không phân biệt được nữa rồi. Nếu Cố Diệp Ninh nói mặt trời không phải mọc đằng đông mà là mọc ở đằng tây, anh cam đoan CốDiệp Phi cùng Cố Phong Hạ lập tức gật đầu nói phải không cần suy nghĩ.
“Anh, hiện tại anh đang quản lý Cố thị?”
“Ừ. Làm sao vậy?” Chuyện Cố Liệt Hạo quản lý Cố thị tập đoàn không phải bímật, cho nên Cố Diệp Ninh biết không có gì là lạ. Chỉ là anh không biếtcô tại sao đột nhiên lại hỏi như vậy?! Chẳng lẽ việc cô nhờ anh có liênquan tới Cố thị?!
“Trong hai ngày tới, anh hãy dùng toàn bộtiền của Cố thị bí mật mua lượng lớn bao gồm hàng hóa, lương thực, thựcphẩm, nước uống, xăng dầu. Có thể gom được bao nhiêu liền cố gắng gombấy nhiêu. Càng nhiều càng tốt!”
“Dùng toàn bộ tiền của Cốthị? Ninh nhi, em đang tính toán cái gì vậy? Đây không phải là việc cóthể đem ra đùa được đâu!” Cố Liệt Hạo nghe xong lời của cô lập tức sửngsốt, thấp giọng nói.
Mua một lượng lớn hàng hóa, lương thực,thực phẩm, nước uống? Sử dụng hết tiền của Cố thị? Đây không phải việcnói bâng quâng vài câu là có thể đồng ý. Cố Diệp Ninh ít nhất phải choanh một lý do thuyết phục. Cố Liệt Hạo mặc dù không phải thánh nhân,cũng không phải một người tốt tính, nhưng anh cũng biết tới hai chữtrách nhiệm.
Trước nói tới Cố thị là sản nghiệp chính tayông ngoại giao cho anh, là nỗ lực cả đời của mẹ. Anh phải có trách nhiệm phát triển và bảo vệ nó. Sau thì tính tới bên trong Cố thị có rất nhiều nhân viên. Họ đang công tác và làm việc để nuôi sống gia đình. Nếu Cốthị có xảy ra việc gì thì bảo anh phải ăn nói sao với ông ngoại, vớingười mẹ đã khuất cùng hàng nghìn nhân viên?!
“Em không đùa.Anh, nghe em nói tiếp đã…” Cố Diệp Ninh cũng không vì phản ứng của CốLiệt Hạo mà chạnh lòng, thanh âm trong trẻo của cô vẫn tiếp tục đều đềuvang lên “Em còn biết anh ba… Phi Phi có quan hệ mật thiết với thế giớingầm…”
“Ninh nhi, việc này là ai nói cho em?”
Mớinghe tới đây, Cố Liệt Hạo cau chặt lông mày, ngữ điệu nghiêm khắc vanglên cắt ngang lời của cô. Chuyện Cố Diệp Phi cùng bang Hắc Dực là thếlực Cố gia phi thường coi trọng, tựa như là át chủ bài cho nên được anhgiấu rất kĩ. Ngoại trừ mấy vị trưởng bối của Cố gia, anh, Cố Phong Hạcùng với cả lão quản gia ra thì chỉ có vài nhân vật trùm sò ở trong thếgiới ngầm mới biết được một chút tin tức mà thôi. Cố Diệp Ninh như thếnào lại biết được?!
“Chuyện này không quan trọng. Anh, đừngcắt ngang lời em nữa. Nghe em nói hết, đã không còn bao nhiêu thời giannữa. Anh bảo Phi Phi lập tức trong đêm nay và sáng mai cố gắng thu muađược càng nhiều vũ khí càng tốt. Vũ khí bất kể nóng hay lạnh đều phảimua, miễn là có lực sát thương và khả năng chiến đấu tốt. Còn nữa, muanhiều xe Jeep và Hummer vào, gia cố điều chỉnh thêm kính chống đạn vàkhả năng chịu lực…”
“…”
“Còn tiểu Hạ, nói cho nóchuẩn bị nhiều đồ thí nghiệm cùng bông băng, thuốc chữa các loại, cácdụng cụ chuyên dụng cho leo núi và dã ngoại. Ở biệt thự của chúng ta gắn thêm máy phát điện, thiết bị chứa và lọc nước sạch cùng kính thu nănglượng mặt trời. Anh có thể thông qua ông ngoại và cậu để nhờ mua nhiềunhững đồ bảo hộ thân thể của bộ đội đặc chủng…”
“…”
“Ninh nhi, em muốn chuẩn bị những cái này làm gì?”
Nghe cô thao thao bất tuyệt cuối cùng cũng dừng lại, Cố Liệt Hạo chỉ cảmthấy đầu óc hoa hết cả lên. Anh đưa tay lên xoa xoa thái dương, vô cùngbất đắc dĩ đối với em gái của mình. Còn có cái gì ‘không còn bao nhiêuthời gian nữa’? Rốt cục là sắp sửa có chuyện gì xảy ra?! Càng lúc anhcàng có một cảm giác rất xấu làm lòng anh bất an không yên.
Cố Diệp Ninh ở bên kia đầu dây không trả lời mà chỉ im lặng trước câu hỏicủa anh. Cô không thể nói rằng tất cả những thứ vừa rồi là để chuẩn bịcho Cố gia khi mạt thế tới được. Cô cũng không thể đối với Cố Liệt Hạobảo rằng chỉ hai ngày nữa tiền chẳng khác nào mớ giấy lộn không đáng giá ném ra đường cũng không ai thèm nhặt cho nên tranh thủ trước khi nó còn giá trị thì tận dụng bằng sạch đi được.
“Anh hai, tất cả những thứ này đều có tác dụng quan trọng với Cố gia!” Mãi một hồi sau, cố mới đáp lại bằng một câu mơ mơ hồ hồ.
“Haiz ~ Ninh nhi, anh có thể cho em tất cả, nhưng em phải hiểu huy động nhiều như vậy không chỉ làm cho Cố gia bị người khác chú mục nghi kỵ mà cònlàm cho Cố thị phá sản, làm cho Phi gặp nguy hiểm…” Anh cố gắng dụnggiọng điệu nhẹ nhàng khuyên giải cho cô.
“Em biết anh đối với yêu cầu của em rất khó để đồng ý. Em cũng biết anh cần một lý do chínhđáng và đủ thuyết phục. Em cũng chỉ có thể trả lời anh rằng…” Hít mộthơi, Cố Diệp Ninh mang theo giọng điệu kiên quyết “Hiện tại em không thể nói cho anh biết được vì sao em lại muốn anh thu thập nhiều vật tư nhưvậy. Em xin lỗi. Nhưng anh à, tin tưởng em! Em vĩnh viễn không bao giờlàm hại tới người Cố gia!”
Trong phút chốc, Cố Liệt Hạo cảmthấy hình như em gái của anh… đã thay đổi rồi, cũng đã trưởng thành hơnkhông ít. Ngày nhỏ em gái chính là đặt đâu nghe vậy giờ đã có chính kiến riêng của bản thân, cũng rất kiên quyết và kiên trì. Sự thay đổi nàylàm cho Cố Liệt Hạo trong lòng nửa vui mừng lại nửa chua xót.
Ninh nhi… em rốt cục bắt anh phải làm sao mới phải đây?
.
“Anh đã đồng ý với Ninh nhi chưa?” Nghe xong anh trai kể lại giản lược nộidung cuộc nói chuyện, sắc mặt của Cố Diệp Phi âm trầm vô cùng. Y nhịpnhịp ngón tay xuống ghế sopha mềm mại, hàng lông mày nhíu chặt lại nhưliền thành một đường.
“Chưa. Anh nói sáng mai sẽ cho em ấymột câu trả lời.” Đáng nhẽ anh nên từ chối luôn, nhưng nghe Cố Diệp Ninh nói tin tưởng cô, anh lại nhịn không được mà chần chừ. Làm cho mộtngười như anh có thể sinh ra suy nghĩ phân vân trước một quyết định vạnphần vô lý lại không thu được chút lợi ích nào… quả nhiên cô em gái Diệp Ninh là khắc tinh của anh mà.
“Trời ạ, Ninh nhi làm sao biết được em có dính lứu tới hắc đạo?”
Cố Diệp Phi đột nhiên kêu to một tiếng, sau đó đưa tay lên vò tung mái tóc đen mượt của mình, biến nó thành một cái ổ gà không hơn không kém. Ycúi mặt xuống, cả khuôn mặt yêu nghiệt nhăn nhó đau khổ, nào còn đâu khí chất sắc bén nguy hiểm ban nãy.
“A a a a… Ninh nhi sẽ không vì em có là bang chủ của Hắc Dực mà chán ghét em chứ? Ninh nhi từng nói rất ghét người xấu xa mà…” Sau màn vò tóc, giờ tới màn lắc đầu, Cố Diệp Phi rên rỉ như muốn khóc “Kì thực ra em cũng không phải người xấu đâu.Em chỉ là thỉnh thoảng buôn lậu vài lô hàng, thỉnh thoảng mở vài cuộcđấu giá mua bán vũ khí ngầm, thỉnh thoảng giết vài người…”
“…” Cố Liệt Hạo nhìn em trai đang phát điên trước mắt cùng một đống ‘thỉnhthoảng’ của y, cổ họng nghẹn lại không nói nên lời. Hóa ra thằng nhãibày ra bộ mặt âm trầm là vì lo lắng việc này sao?!
“Anh hai,em không muốn bị Ninh nhi ghét đâu!!! Em rõ ràng không phải người xấu xa phải không? Phải không? Phải không anh?” Ngẩng lên nhìn anh trai, CốDiệp Phi hai mắt tràn ngập chờ đợi.
“… Ờ.” Tên nhóc nham hiểm Cố Diệp Phi mà là người tốt? Nếu thế chắc chẳng có ai là người xấu mấtrồi! Anh thực muốn phản bác như vậy, nhưng là một người anh trai tốt, Cố Liệt Hạo không nỡ đã kích em trai, chỉ có thể miễn cưỡng ờ một tiếngứng thanh.
“Tốt quá…” Người nào đó không biết tâm tình của anh trai nhà mình, vỗ vỗ ngực thở phào.
“Tóm lại, Phi, em nghĩ việc này thế nào? Có nên đồng ý với Ninh nhi?” Khóemiệng hơi co rút một cái đối biểu hiện của Cố Diệp Phi, Cố Liệt Hạo hítmột hơi điều chỉnh lại sắc mặt. Anh tựa người lên phần dựa của sopha,ngửa đầu lên nhìn trần nhà thạch cao được đèn lồng sáng rực chiếu rọithờ ơ mở miệng hỏi nhưng rõ ràng tâm tình lại có chút không yên.
“Em biết Ninh nhi yêu cầu thực sự vô lý…” Y chắp hai tay trước ngực, tùy ýcười cười, thanh âm dung tung yêu thương không chút che giấu cùng kiênđịnh khó tả “Nhưng mà, em chấp nhận.”
“Phi…” Quả nhiên là đồng ý rồi, Cố Liệt Hạo không khỏi cảm khái.
“Hơn nữa, anh hai, anh biết mà. Chỉ cần là Ninh nhi yêu cầu, dù yêu cầu đónhư thế nào thì em cũng sẽ đáp ứng.” Y lấy tay đưa lên lồng ngực, cảmnhận được từng nhịp đập của trái tim mình, nhẹ giọng thủ thỉ “Mặc kệNinh nhi có thay đổi như thế nào em cũng không quan tâm. Ninh nhi mãimãi là em gái của em, em tin em ấy.” Có lẽ là vì song sinh, cho nên CốDiệp Phi đối với Cố Diệp Ninh vĩnh viễn tin tưởng thân cận và thấu hiểuhơn bất kì ai.
“Thôi được rồi. Tuy rằng chuyện này quá phi lý nhưng anh cũng sẽ nghe lời Ninh nhi.”
Cố Diệp Phi đã nói như vậy, anh còn có thể nói gì được nữa. Với lại, CốLiệt Hạo quả thực bị hai từ ‘tin tưởng’ của Cố Diệp Ninh tác động. Tâmvốn đã mềm nhũn rồi, chẳng qua là vẫn cố giả vờ để xem biểu hiện vàquyết định của em trai thế nào mà thôi.
“…” Nhìn bộ dáng bất đắc dĩ của anh, Cố Diệp Phi bĩu môi, rõ làm bộ ~
“Vậy để anh gọi điện nói chuyện Hạ để xem nó có đồng ý không?” Cố Phong Hạvì đang tiến hành nghiên cứu nên hai hôm nay đều ở lại phòng thí nghiệmcủa trường qua đêm không về nhà. Muốn nói chuyện chỉ đành phải quấynhiễu cậu em út một chút mà thôi.
“Anh cứ trực tiếp nói ranhững việc nó phải làm là được rồi. Thằng nhóc đó sẽ từ chối yêu cầuNinh nhi sao?” Mở miệng mỉa mai vài câu, Cố Diệp Phi khoanh tay trướcngực cười nhạo.
“… Cũng đúng…” Cố gia này kì thực đều là một đám cuồng luyến muội muội cùng tỷ tỷ mà.
“Vậy em đi trước một chút. Dù sao đồ chuẩn bị cùng công việc cũng rất nhiều, thời gian lại gấp rút phải xong trong vòng hai ngày. Em cần phải dùngchút thủ đoạn tranh cướp đồng thời chỉnh đốn lại đám thủ hạ mới được.Ninh nhi đã yêu cầu, em không thể làm qua loa được.” Cố Diệp Phi khôngtính toán lên phòng đi ngủ nữa mà móc chìa khóa ô tô từ túi quần ra,nhướng mày tính rời đi.
“Lái xe cẩn thận” Phất phất tay coi như chào y.
Cho tới khi Cố Diệp Phi khuất bóng sau cánh cửa, Cố Liệt Hạo thần sắc lạnhbăng cũng đứng dậy khỏi ghế sopha. Hơi hạ mi mắt xuống, dưới hàng lôngmi cong dài của anh, hai mắt sâu thẳm lóe lên một tia sáng sắc bén. Anhcũng cần phải gấp rút chuẩn bị…
Ninh nhi, anh hai cũng tin tưởng em… em gái của anh…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.