Tại một vùng núi sâu cách tỉnh Vĩnh Thuận khoảng 100 km về phía đông, một căn nhà gỗ nằm đơn độc một mình tại nơi rừng rậm.
"Ư... đau..."
Trên chiếc giường gỗ xập xệ trong nhà gỗ, một cô gái khuôn mặt xinh xắn, dáng người cực chuẩn, thân mặc một bộ quần áo nông dân, người đó không ai khác chính là Lâm Hiểu Nguyệt, con gái gia chủ Lâm gia, cháu gái được gia tổ Lâm Trung Tá yêu thương nhất!
"Đây... là đâu?"
Lâm Hiểu Nguyệt tự nói trong lòng, đưa mắt nhìn quang cảnh xung quanh, cô nhớ... lúc gia đình cô đang ngồi trên tuyến đường xe lửa đi đến tỉnh Vĩnh Thuận thì có một trận động đất, hàng trăm con thú dữ chạy qua, khiến chiếc xe trật bánh mà rơi xuống đồi.
Mọi người... khó có thể sống sót.
"Cha... mẹ?! Tinh Tinh, mọi người đâu?" Lâm Hiểu Nguyệt hét lớn.
Cha cô, mẹ cô, cả đứa em trai 6 tuổi của cô nữa, tất cả... đâu hết rồi?!
"Cô đã tỉnh rồi?"
Lúc này, từ bên trong một cô gái trông cũng khá xinh xắn, bộ đồ trên người nàng với bộ đồ trên người Lâm Hiểu Nguyệt so ra khá giống nhau, có lẽ Lâm Hiểu Nguyệt đang mặc đồ của nàng.
"Cô là ai?"
Lâm Hiểu Nguyệt hỏi.
"Tôi tên Mục Tiểu Ngọc, cha tôi là Hoàng Lâm."
Cô gái này đáp.
Lâm Hiểu Nguyệt nghe xong liền ngạc nhiên hỏi: "Cha cô họ Hoàng, sao cô lại mang họ Mục?"
"Vì gia đình tôi thuộc dân Yết Linh, theo chế độ mẫu hệ, mẹ tôi tên là Mục Vẫn Tinh, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-toi-than-cuong-gia/2365174/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.