“Đây là…… Ghen?” Hoắc Hành Nhiễm nghe vậy, khóe môi nhếch lên, ánh mắt màu thâm lam thâm thúy mê người, không có lãnh đạm khách sáo giống như vừa rồi đối với hai anh em sinh đôi, trở nên chân thật hơn nhiều, dẫn theo một tia trêu tức.
Trần Dục Nhiên yên lặng, suy nghĩ một lúc, lắc đầu: “Không biết.” cậu không thích ánh mắt Hoắc Hành Nhiễm dừng trên người Trần cảnh Nhiên, Trần Phách Nhiên.
“Thật ra em rất là thành thật.” Hoắc Hành Nhiễm nở nụ cười, thuận thế ngồi xuống ghế sô pha trong thư phòng, kéo Trần Dục Nhiên ngồi lên đùi mình.
Trần Dục Nhiên giật mình, có chút không được tự nhiên: “Tôi không phải nữ nhân.”
Hoắc Hành Nhiễm nắm thắt lưng cậu: “Không cần lộn xộn.” Thanh âm hơi khàn khàn. Dục vọng của hắn từ lúc sáng của hắn đến giờ vẫn chưa mất đi, nhất là thái độ cự tuyệt của Trần Dục Nhiên rõ ràng đã có chuyển biến.
Hắn là một người có năng lực kiểm soát rất mạnh, còn có chút khiết phích (bệnh sạch sẽ),không dễ dàng động dục, nhưng nếu đã nổi lên thì càng không thể ngăn lại. Hắn sẽ không ủy khuất chính mình, cho nên hắn chưa bao giờ bỏ qua người có thể làm cho hắn nổi lên dục vọng. Thực không may, lần đó Trần Dục Nhiên rơi xuống nước, cái hôn khi cứu cậu kia, Hoắc Hành Nhiễm ngoài ý muốn không cảm thấy bài xích. Vì thế hắn không chút do dự ra tay, hơn nữa bắt đầu có hiệu quả.
Trần Dục Nhiên cứng đờ: “Ách, anh bình tĩnh một chút……” cậu đã cảm thấy vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-toi-luoi-anh-lai-day/1886252/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.