Bữa cơm với không khí quái dị ngay tại lúc mọi người mang theo tâm tư khác nhau mà kết thúc. Tạ An Oánh, Trần Ngọc Dung không ở gần công ty Á Thánh, được Hoắc Đào và Tiết Trì Thụy phân biệt lái xe đưa về nơi ở. Hai người còn muốn Hoắc Hành Nhiễm tự mình đưa về. Nhưng Hoắc Đình tuổi còn nhỏ, trời thì tối rồi, hôm nay lại cùng Trần Dục Nhiên chơi game lâu như vậy, mất không ít tâm tư đem nữ nhân có ý đồ với ba ba đuổi đi, lượng vận động rất lớn, hiện giờ cái đầu nho nhỏ đã gật gà gật gù. Tạ An Oánh cùng Trần Ngọc Dung thấy thế, cũng không thể không biết xấu hổ mở miệng bảo Hoắc Hành Nhiễm đưa về, dù sao hắn có con của hắn cần chăm sóc.
Ở trước cửa nhà hàng Nhật Bản chào tạm biệt xong, chỉ còn lại ba người Hoắc Hành Nhiễm, Hoắc Đình và Trần Dục Nhiên.
Trần Dục Nhiên đối với Hoắc Hành Nhiễm tràn ngập bất mãn cùng nghi hoặc. Bất quá vẫn chưa tìm ra cơ hội để hỏi.
Trần Dục Nhiên phải về ký túc xá của thực tập sinh, Hoắc Hành Nhiễm cùng Hoắc Đình muốn tới công ty lái xe về nhà, ba người cùng nhau trở về công ty.
Dọc theo đường đi, Hoắc Đình vẫn gắt gao nắm chặt lấy tay Trần Dục Nhiên, mí mắt đánh nhau, đi tới đi lui thiếu chút nữa thì ngã, Trần Dục Nhiên vội vàng đỡ lấy bé.
“Tôi đến bế nó.” Hoắc Hành Nhiễm nhẹ giọng nói.
Trần Dục Nhiên gật gật đầu, giúp Hoắc Hành Nhiễm bế Hoắc Đình lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-toi-luoi-anh-lai-day/1886236/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.