Hỏa Vũ nghe thấy tên đội trưởng kiếm sĩ bên Võ Lâm Minh nói như vậy, sắc mặt không khỏi tái nhợt.
Bị những người này vây giết, cô ấy còn có cơ hội dẫn người lao ra, nhưng nếu lại đến hơn hai mươi người, một cơ hội nhỏ nhoi bọn cô cũng không có.
Nếu như hiện tại chết đi, với giá trị tội ác của bọn cô, ít nhất đều mất 2 level, mà bản thân cô ít nhất sẽ mất 3 level, tuôn ra tất cả trang bị, tổn thất như vậy đối với đoàn đội của cô mà nói đó là quá lớn.
“Ha ha ha, trước đó đi giết Võ Lâm Minh chúng ta không phải rất sướng sao, bây giờ mới biết sợ hãi, đã chậm.” Đội trưởng kiếm sĩ ấy cười lạnh nói: “Hết thảy chuẩn bị vốn để phục kích tên gọi là Dạ Phong kia, không nghĩ tới tụi bay tự đi qua chịu chết.”
Trên cây Thạch Phong nghe được, cũng hiểu rõ mục đích của Võ Lâm Minh rồi.
Thời gian trước đó hắn vẫn luôn rèn đúc trang bị, mà còn thay đổi dung mạo, Võ Lâm Minh muốn tìm được hắn là không thể nào, cho nên mới đến chủ động đối phó Hắc Tử, đặt bẫy hắn, muốn vây bắt hắn.
Đáng tiếc bọn họ tính đi tính lại, vẫn tính thiếu hai điều.
Điều thứ nhất hắn có Mặt Nạ Ác Ma, có thể đơn giản thay đổi ngoại hình nhân vật trà trộn vào.
Điều thứ hai chính là đánh giá quá quá thấp thực lực của hắn.
“Các anh em, theo tôi cùng nhau giết lao ra ngoài.”
Lúc này Hỏa Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-toi-cuong-kiem-than/2311969/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.