Ngay khi Thạch Phong đăng bài viết lên không lâu, thu về trả lời ở ngay dưới rất nhiều.
“Không thể nào, treo giải thưởng cao thế, nếu tôi sinh ra ở trấn Hồng Diệp thì tốt rồi.”
“Thành viên bình thường đã có giá 1 ngân tệ, bằng thu nhập cả ngày của tôi rồi, nếu như tôi một ngày cố gắng, giết được bảy tám người, đó chính là bảy tám trăm điểm tín dụng, giết cả một tháng há chẳng phải gấp mấy lần tiền lương của tôi sao!”
“Không phải là lừa gạt chớ, người ta đồn Dạ Phong là một cao thủ tự do mà? Hắn ở đâu ra có tiền nhiều như vậy?”
“Chú trên nói đúng, nhất định là bịp bợm, chỉ là muốn lăng xê bản thân, lấy được sự đồng tình, gạt người ta là đối nghịch với Võ Lâm Minh.”
Người chơi phát biểu cái nhìn rất nhiều, nói cái gì cũng có hết, có ủng hộ có chán ghét, thậm chí mắng Thạch Phong cũng không phải ít người, càng nhiều người tin rằng Thạch Phong không thể nào có nhiều tiền như thế. Dẫu sau tính toán sơ thôi, chỉ cần giết cả một đám người Võ Lâm Minh một lần, đã là không ít tiền, huống chi có thể giết rất nhiều người, ngay cả nhà giàu cũng không dám chơi như vậy, huống chi là một cao thủ tự do không có tiền gì chứ.
“Tôi là Thứ Tâm của Liên Minh Thích Khách, tôi ở đây ủng hộ Dạ Phong huynh, bảo đảm Dạ Phong huynh nói hết thảy đều là sự thật, nếu như không thể thực hiện, có thể tới chỗ tôi thực hiện.”
Vào lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-toi-cuong-kiem-than/2311957/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.