Sau khi bấm thăng cấp Thâm Uyên Giả, lựa chọn kĩ càng nuốt chửng vũ khí xong.
Thâm Uyên Giả đột nhiên truyền ra một tiếng gầm của rồng, trên thân kiếm toát ra mấy luồng khói đen, khói đen hóa thành đầu rồng trực tiếp cắn về những vũ khí kia, từng miếng từng miếng cắn nuốt vũ khí.
Trong chớp mắt mười một thanh vũ khí cấp Huyền Thiết bị khói đen nuốt chửng hầu như không còn, tất cả tinh hoa đều chảy vào trong thân kiếm Thâm Uyên Giả, làm cho Thâm Uyên Giả không giống cây đuốc bằng sắt nữa, mơ hồ toát ra cảm giác sắc bén lạnh như băng, màu ánh sáng trên thân kiếm cũng biến thành càng chất phác, như là một thanh kiếm tốt bị phủ đầy bụi nhiều năm.
Thạch Phong nắm nó lại vào trong tay, cảm giác Thâm Uyên Giả nặng hơn một ít, tay cầm trên chuôi kiếm cũng có thể cảm giác được cảm giác mát rượi, lập tức vung mấy kiếm.
Roạt roạt, roạt roạt…
Không khí giống như là giấy bị rạch ngang vậy, phát ra tiếng xé rách vang dội.
Ông chủ tiệm vũ khí cũng là thợ rèn lâu năm, thấy một màn như vậy, lập tức trợn mắt há mồm, thiếu chút nữa nhổ luôn chòm râu dê của mình.
Nhìn như vũ khí bình thường lại không ngờ sắc bén thế, quả thực đã nhìn bằng nửa con mắt, sánh ngang vũ khí cấp Tinh Kim, nếu sử dụng thích hợp, nói không chừng một kiếm có thể chặt đứt vũ khí cấp Thanh Đồng.
“Kiếm tốt!” Thạch Phong quơ vài cái, cảm giác thanh kiếm này sau khi thăng cấp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-toi-cuong-kiem-than/2311886/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.