Lí phó quan gật đầu mỉm cười, đứng dậy. Tô Trạm thình lình bị ông ôm lấy, bay lên trời, nâng giữa không trung, chỉ nghe thấy Lí phó quan nói với hắn: “Nhị thiếu, tướng quân kêu tôi ôm cậu như thế này, ông ấy đi gấp, không đến kịp để ôm cậu. Tướng quân còn nói, A Trạm là đứa nhỏ giỏi, chỉ là, cậu phải bắt đầu trưởng thành, ở cùng với anh trai thật tốt, làm một đôi anh em tốt.”
Tô Trạm cái mũi chua xót, lại cố gắng nhịn xuống. Cha của hắn đây là đang làm di ngôn sao! Hắn không cần di ngôn như vậy, mặc dù hắn biết, mỗi lần lên chiến trường đều sẽ có người không quay lại nữa. Nhưng Tô Trạm chưa từng nghĩ đến, cha của hắn, Tô tướng quân đỉnh thiên lập địa sẽ không trở về.
Tô Trạm cũng đột nhiên rõ ràng, thật ra thì cha cái gì cũng biết.
Lời ông nói với Tô Phiếm, là để cho Tô Phiếm gánh vác trách nhiệm, lời nói với mình lại là muốn mình trưởng thành hơn. Cho dù là đời trước, cha có phải cũng biết, Tô Phiếm mới là người có tài năng có thể đảm đương được? Nhưng hắn lại kiên trì, để mình quản lý Tô gia. Biết rõ mình không tài giỏi, nhưng vẫn nguyện ý để mình thừa kế tất cả. Tô Trạm phát hiện, chính mình đời trước bất lực vô dụng bao nhiêu, cha của hắn thì yêu thương mình bấy nhiêu, bởi vì ông chưa từng vứt bỏ mình.
Vừa nhớ đến đời trước, người cha tướng quân của mình vững vàng và có nghị lực cứng như sắt thép, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-to-tram/1912663/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.