Tô Phiếm híp mắt một cái, bóng dáng ngày nhớ đêm mong đó cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt của y.
Tô Trạm mặc áo sơ mi ca rô, quần jean xanh thẳm, trên người đang đeo một cái ba lô, nhìn qua ngược lại giống như sinh viên nước ngoài đến Miến Điện du lịch. Màu da vẫn giống như khi còn nhỏ, trắng nõn như vậy, mặt mày tươi sáng xinh đẹp giống như hoa đào mới nở trong mùa xuân khiến cho người ta đã gặp qua là không quên được, chỉ là đầu tóc có vẻ hơi dài, có chút lộn xộn. Hắn đang nghiêng đầu, không hề chớp mắt mà nghe người ở bên cạnh đang nói gì đó, dường như nghe được chuyện gì hứng thú, đôi môi góc cạnh dễ nhìn hơi nhếch lên, hiện ra một lúm đồng điếu nho nhỏ. Hàng lông mi vẫn dài và rậm như trước kia rủ xuống, lại che giấu hơn phân nữa ý cười, có chút thần bí.
Là một chàng trai xinh đẹp đến loá mắt.
Tô Phiếm theo bước chân của người đó càng đi càng gần, chỉ cảm thấy tình cảm mãnh liệt nhất ở chỗ sâu trong đáy lòng cùng với hình bóng khiến mình bận lòng nhất cùng nhau dâng lên. Nhưng mà, y chỉ có thể trầm mặc mà đợi ở cửa ra, giống như tình cảm mà y phải đè nén.
Mục Thiên Chương dường như lại nói cái gì đó, Tô Trạm lại bĩu môi khinh thường giống như lúc còn nhỏ, xoay đầu, vừa xoay đầu lại, lại phát hiện ra Tô Phiếm.
Hai người cách nhau không đến mười mét, Tô Phiếm thậm chí có thể thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-to-tram/1912635/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.