Hai người bị chó người ta thả ra rượt hai con phố, lúc này mới chạy đến nơi đậu xe. Tài xế và các vệ sĩ thấy hai thiếu gia thở hồng hộc chạy về giống như bị người ta truy đuổi, lập tức liền khẩn trương rối rít muốn móc súng ra, Tô Phiếm chạy đến nỗi mặt đỏ tai hồng thở hổn hển nói: “Không sao, chỉ là hai con chó, đi, về thôi.” Lúc này mới kéo em trai chạy đến nỗi hai chân như nhũn ra lên xe, trong lòng nghĩ, sống hơn 20 năm đây là lần đầu tiên anh làm chuyện ngốc nghếch như thế này — Tô gia đại thiếu gia vì vài đoá hoa mà bị chó rượt đuổi hai con phố.
Tô Trạm lau mồ hôi đầy trên mặt, mệt mỏi ngồi phịch trên ghế, đem chiến lợi phẩm vẫy lên người Tô Phiếm: “Mệt chết lão tử rồi, bện!” Tô Phiếm sờ sờ đầu của em trai, cưng chiều nhận lấy nhiệm vụ, cười nói: “Chuyện ngốc nghếch như thế này, sau này bớt làm đi. Đương nhiên, nếu như muốn làm, thì phải gọi anh trai của em theo.”
Người nào đó xem thường bĩu môi một cái, sau đó lẳng lặng nhìn anh trai nhà mình bắt đầu xử lý đống hoa không dễ gì mới trộm hái được. Tô Phiếm kêu người đưa một con dao nhỏ, trước tiên đem một ít cành lá không dùng tới gọt sạch sẽ, ngón tay thon dài quấn những chiếc lá màu xanh, cầm hoa tươi, đầu ngón tay linh hoạt như một con rắn quấn quấn xuyên xuyên, đem hoa và cành lá đều bện thành một xâu. Tô Phiếm hơi nghiêng người, dưới ánh đèn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-to-tram/1912594/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.