Tô Phiếm quả thật không dám tin cái người đang được người khác đỡ ra ở xa xa kia là em trai mà mình tự tay chăm sóc hơn hai tháng nay.
Tô Trạm mùa hè giảm cân, 10 năm chưa từng trở về Miến Điện, vừa trở về do khí hậu không quen ăn không ngon, ngủ không yên, cả này chỉ thích lấy trái cây thay cơm, muốn ăn thành một em trai trái cây, nhưng mà y thấy lại thương xót nhưng lại đau lòng, thế là phí hết tâm tư muốn làm cho hắn ăn nhiều một chút, thậm chí còn đích thân xuống bếp cũng không tiếc. Tên gia hoả này còn đang trong giai đoạn phát triển, buổi tối chân sẽ bị nhức, lại thỉnh thoảng lo lắng thân thể không cao lên, Tô Trạm không biết, chính mình mỗi đêm đều đợi hắn ngủ say rồi, tỉ mỉ giúp hắn xoa bóp, mỗi ngày nào là canh xương, nào là sữa tươi phục vụ tận tình, cứ thế mới đem một người từ một mảnh giấy gầy đơn bạc nuôi thành một người cao lên được một chút, mập lên được một chút. Kết quả, chưa tới mấy ngày, vài khối thịt không dễ gì mới dưỡng ra được đã bị Mục Uy giày vò cho mất hết.
* 苦夏: /Khổ hạ/: Mùa hè giảm cân (do ăn ít đi).
Tô Phiếm vừa bắt đầu chỉ cảm thấy em trai bị một bộ quân trang ngắn tay rõ ràng không vừa người, nhưng lộ vẻ cả người phong phanh gầy gò nhỏ tí tẹo, tức giận đến nỗi hận không thể ngay lúc này có thể một súng bắng chết Mục Uy. Nhưng mà y trấn tĩnh lại tinh thần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-to-tram/1912580/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.