Nữ hoàng mặt không đổi sắc khoát tay: “Ở đây không có việc của con, con về phòng đi.”
Bello vẻ mặt bất biến, bất động tại chỗ.
Nữ hoàng nheo mắt nhìn con trai mình, cũng không nổi giận, chỉ nói: “Muốn ở lại cũng được.” Bà ta chỉ vào Kha Lam, “Con canh chừng nó đi.”
Kha Lam nhìn Bello, không nói gì.
Nữ hoàng tiếp tục vấn đề bỏ dở ban nãy: “Cháu có đồng ý với đề nghị của ta không? Nếu cháu đồng ý, chúng ta tiến hành luôn, anh trai và bạn trai nhỏ của cháu cũng sẽ được thả ra ngay lập tức.”
Kha Lam lạnh nhạt nhếch mép: “Nữ hoàng bệ hạ, lời nói của bà chẳng đáng tin chút nào.”
Sắc mặt Nữ hoàng tối sầm.
“Nếu không thì để Bello đưa hai người họ ra ngoài trước, sau đó tôi thực hiện yêu cầu của bà, thế nào? Bên ngoài đều là cận vệ của bà, tôi làm sao chạy được, đúng không?”
“Cháu không sợ Bello lật lọng không thả người sao? Nó là con trai ta đấy.”
Kha Lam cười khẩy: “So với bà, tôi thấy anh ta còn đáng tin hơn.”
Nữ hoàng mím môi, nhấc cằm với Bello: “Con sang phòng bên kia đi.”
Bello cầu còn không được, giả vờ hơi do dự một lúc, nhanh chóng xoay người đi ra ngoài.
Lúc cửa phòng bên này bị mở ra, Lâm Tiêu Tiêu dời mắt nhìn Bello vừa bước vào đúng một giây, sau đó lập tức quay lại tiếp tục nhìn chằm chằm Kha Lam ở bên kia, vậy nên cũng không thấy được Bello khoát tay lên bả vai Sou, nhẹ nhàng bóp bóp.
Kha Lam đứng bên kia: “…”
CMN đối đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tinh-te-truc-mong-thu/1317881/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.