Trong màn hình, chiếc phi thuyền kia càng ngày càng tới gần.
Thuộc hạ báo cáo: “Thiếu tướng, phe địch gửi yêu cầu muốn kết nối máy truyền tin.”
“Nhận đi.”
“Rõ.”
Trên màn hình lớn của phòng điều khiển xuất hiện hình ảnh một người đeo mặt nạ.
Mặt nạ chỉ che hơn nửa khuôn mặt đối phương, có lẽ là để đề phòng người trên tàu buôn ghi hình lại rồi gửi cho quân bộ phát lệnh truy nã nên mới đeo. Nửa gương mặt lộ ra khỏi mặt nạ kia lại giống như không phải là người lớn, nhìn qua có lẽ chỉ là một thiếu niên.
Giang Thành Khải nheo mắt lại. Trong đám cướp còn có thành viên nhỏ tuổi như thế?
Vì danh tiếng của y quá lớn, không chỉ Liên bang mà ở khác tinh hệ khác cũng có thông tin hình ảnh, nên lần này Giang Thành Khải cũng mặt nạ điện tử, cải trang thành một thanh niên mặt mũi bình thường.
“Còn tưởng người phụ trách là một ông chú nhà giàu bụng bia chứ.” Thiếu niên vừa mở miệng đã có vẻ không mấy hài lòng, “Thì ra lại là một người trẻ tuổi nghiêm chỉnh thế này, buồn thật đấy.”
Giang Thành Khải bày ra vẻ mặt sợ sệt, lấy lòng nói: “Nếu các vị cảm thấy không thích, có thể thả chúng tôi đi được không?”
“Không thể.” Thiếu niên lạnh lùng từ chối, “Mặc dù ngoại hình không duyệt, nhưng đồ trên tàu thì đừng hi vọng mang được ra khỏi đây.”
Giang Thành Khải mím môi, trên gương mặt lộ vẻ tức giận mà không dám nói.
Thiếu niên dường như rất hưởng thụ vẻ mặt đó của y, lại nói tiếp: “Đừng cố nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tinh-te-truc-mong-thu/1317849/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.