Một lần nữa chứng kiến cảnh người khác chết ngay trước mắt, thần kinh Hạ Phi chịu kích thích rất lớn.
Hắn hoảng sợ, đứa bé cũng không chịu yên. Vất vả lắm Giang Thành Khải mới dỗ cho hắn ngủ được, nửa đêm lại bị đứa bé trong bụng đạp cho tỉnh.
Có lẽ vì hắn không để ý đến nó khiến cục cưng mất hứng. Hạ Phi có thể cảm nhận được tinh thần lực có nó dao động, nhưng chắc chắn không phải là biểu hiện vui vẻ.
Hắn nói chuyện này cho Giang Thành Khải.
Giang Thành Khải rất bất mãn, không phải với đứa nhỏ, mà là với Hạ Phi.
“Đã dặn em ra ngoài phải cẩn thận rồi, tại sao em vẫn cứ chạy loạn khắp nơi như thế hả?”
“Chẳng lẽ anh bảo tôi thấy người ta sắp chết mà không cứu?” Hạ Phi đang ngủ bị đạp tỉnh cũng phát điên, “Lần trước anh cũng nghe thấy tiếng hát đấy, cũng nhìn thấy có người chết rồi còn gì. Bây giờ tôi lại nghe thấy nó, chẳng lẽ lại tiếp tục trơ mắt đứng nhìn để thảm cảnh lần trước tái diễn?”
Giang Thành Khải nhíu mày: “Thế sao em không gọi cho cảnh sát! Sao lại đem tính mạng của bản thân ra đùa như thế, em có biết lúc nghe tin em ngất xỉu tôi lo đến thế nào không!”
Hạ Phi gào lên: “Nhưng những người khác không nghe thấy tiếng hát kia!”
“… Em nói cái gì?” Giang Thành Khải sửng sốt.
“Tôi nói là, tiếng hát kia ngoại trừ tôi và người chết thì không ai nghe thấy hết, hai cảnh vệ đi cùng tôi đều không nghe thấy. Anh bảo tôi báo cảnh sát, nếu cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tinh-te-truc-mong-thu/1317832/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.