Buổi chiều Chung Như Thủy không giảng bài, trực tiếp cho bọn nhỏ tan học, sau đó kéo Chung Tiểu Trùng chạy về nhà. Vừa đến cửa liền xắn tay áo, phụ tử hai người khí thế ngất trời!
Lúc Hồ Đồ và Chung Như Phong trở về thì thấy quang cảnh như vầy – Chung Như Thủy thở hổn hển đem hai bọc hành lý to không kém Tiểu Trùng bao nhiêu đặt trên bàn gỗ, bàn gỗ có vẻ không chịu nổi sức nặng, phát ra âm thanh “Kẽo kẹt”. Chung Tiểu Trùng ôm các loại thịt khô chuẩn bị cho mùa đông, chỉnh tề xếp vào thùng.
“Ôi chao? Các ngươi đã về rồi? Mau mau, Hồ Đồ, thu thập những thứ cần thiết trong phòng ngươi mang đi, thứ vô dụng để lại! Đại ca, da thú không bán hết, ngươi cho vào thùng gỗ kia, ngươi cũng đi kiểm tra xem còn hành lý gì muốn mang theo không, ta tranh thủ thời gian! May mắn bình thường ta keo kiệt, bạc đủ để chúng ta chạy trốn!” Chung Như Thủy loay hoay xoay quanh, vẫn không quên thúc giục hai người vừa trở về, nhanh chóng hỗ trợ mình một tay.
“Chạy, chạy trốn?” Hồ Đồ thật sự hỗn loạn, sững sờ hỏi.
“Ngươi không nghe sao! Triều đình muốn trưng binh! Nhà nhà phải có một nam tử trưởng thành nhập ngũ, không tranh thủ chạy trốn, chẳng lẽ chờ bị thu?” Chung Như Thủy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, kiễng chân chọc vào ót Hồ Đồ.
Chung Như Phong vừa nghe, không nói một lời trở về phòng, thu dọn hành lý! Hồ Đồ khẽ giật mình, hóa ra hắn sớm biết, còn chuẩn bị chạy trốn. Sờ sờ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tieu-gia-bat-ty-hau/754195/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.