“Thuần Vu công tử, ngươi thu thập mọi thứ, một canh giờ sau chúng ta trở về Tương quốc.” Lại là công công kia đến truyền lời. 
“Đã biết, ngươi xuống trước, ta chuẩn bị tốt sẽ tới.” Chung Như Thủy đáp lời, nghĩ thầm, đây là cơ hội tốt, chắc chắn Qủy Phỉ buông lỏng cảnh giác với hắn, hiện giờ chạy trốn, không chừng có thể đuổi kịp đệ đệ muội muội của hắn. 
Chung Như Thủy tùy tiện thu thập vài thứ rồi ra ngoài doanh trướng, vừa ra đã thấy Qủy Phỉ bưng một cái hộp đi tới. 
“Thuần Vu công tử, đây là thứ tốt mà thân tín của ta lấy từ Bồng Lai tiên sơn về, sáng nay vừa đến tay ta. Ta và công tử đã đạt thành hiệp nghị, thứ này hiển nhiên coi như tín vật, Quý mỗ đưa cho ngươi, hy vọng ngươi hãnh diện nhận lấy.” 
Chung Như Thủy hồ nghi mở hộp ra, thấy một đan dược tử sắc nằm trên cẩm bố đỏ thắm, “Có ý gì?” 
“Đây là đồ tốt a, chẳng những có thể giúp ngươi được tương Vương chuyên sủng, tương lai còn có thể nắm cả thiên hạ! Chỉ cần ngươi ăn nó.” Khuôn mặt tươi cười của Quý Phỉ thấy thế nào cũng không có hảo ý. 
Hừ! Thứ tốt! Là không tin hắn nên bắt hắn uống độc dược mãn tính để dễ khống chế mà thôi! Chung Như Thủy tức giận nghĩ. Thôi, đã muốn tự do thì phải hy sinh, chờ chạy thoát tìm đại phu giải độc! 
Chung Như Thủy cầm đan dược, nhắm mắt nuốt xuống, khổ sở, nuốt vào bụng liền truyền đến một hồi cực nóng, khó chịu! 
Quý Phỉ cười cười hài lòng, “Được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tieu-gia-bat-ty-hau/754140/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.