Xe dừng lại trước cổng Toà thị chính, Lộ Ảnh Niên chậm rãi bước vào bên trong, vẻ mặt lạnh nhạt tự nhiên thường thấy, nhưng ánh mắt không dấu được vui mừng cùng hưng phấn.
Lại hoàn tất một cuộc diễn tập, bất quá hiện tại không phải lúc phong quan bế cảng, Tào Thanh Thiển nếu muốn đến thăm cô cũng được. Có điều nàng bây giờ là Phó Thị trưởng đại nhân làm sao có thời gian chạy tới thành phố khác chứ. Cho nên hai người đã một tháng rồi không được gặp nhau.
Ngày thường đều ở tại quân khu, chỉ những khi có diễn tập hay nhiệm vụ gì mới có thể rời đi. Từ sau khi có Tào Bối, cho dù bận rộn cỡ nào Lộ Ảnh Niên đều mỗi chiều về nhà một chuyến, chí ít trước khi ngủ sẽ không quên. Tào Thanh Thiển cũng như vậy, vô luận công việc bận thế nào, dù đi công tác bên ngoài mấy ngày vẫn không quên gọi điện thoại nói chuyện với nữ nhi, những khi rãnh rỗi nàng sẽ cùng Lộ Ảnh Niên mang theo Tào Bối đến công viên chơi.
Cả Lộ Ảnh Niên cùng Tào Thanh Thiển, mỗi người đều có chung một suy nghĩ gia đình mới là quan trọng nhất.
Cuộc diễn tập lần này ngay tại N thị, Lộ Ái Quốc đặc biệt gọi riêng cho cô đưa Tào Bối đến ở với ông. Đợi sau khi hoàn thành cuộc diễn tập ông lại nói muốn giữ cháu gái ở lại thêm một thời gian vì hai ông bà đều rất nhớ nó.
Gia gia muốn chiếm lấy nữ nhi thật khiến Lộ Ảnh Niên không biết làm sao, ít ra cô cũng biết gia gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tieu-di-duong-thanh-ky/1249450/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.