Quanh thân một trận lạnh lẽo, răng chắn chặt môi. Tào Thanh Thiển nghiêng đầu nhìn cảnh sắc ảm đạm ngoài cửa sổ không ngừng xoẹt qua mà thần sắc như ngưng trệ.
"Dừng lại!" Không biết cảm xúc trong lòng lúc này là lửa giận hay thất vọng mà rối rắm không thôi, nàng không cách nào chịu được nữa thốt lên tiếng nói thanh lãnh khiến tài xế ngồi phía trước cũng phải giật mình, ông vội phanh gấp sau đó quay đầu xuống nói chuyện với nàng.
Mày nhíu đến gắt gao, bàn tay không ngừng cọ xát cánh tay muốn xua đuổi cái lạnh. Phớt lờ nét mặt kỳ quái của tài xế, Tào Thanh Thiển vẫn còn đang nghĩ ngợi, ánh mắt đảo qua tia bất an.
"Tào.... Tào bí thư?" L huyện không lớn, đến cả tài xế taxi cũng nhận ra Tào Thanh Thiển thì cũng không có gì lại đặc biệt là từ sau cơn địa chấn, đến mấy đứa con nít còn nhận ra nàng nữa là.
Tào Thanh Thiển nhấp môi, vô thức bấm ngón tay vào cánh tay mình, nàng thực giận: "Đến khách sạn XX đi."
"Vâng." Rõ có thể cảm nhận được tâm tình nàng không tốt ông cũng không nói nhiều chỉ nơm nớp lo sợ lên tiếng rồi quay đầu xe trở lại.
Cũng may là chưa đi bao xa, Thanh Thiển nổ lực khắc chế lửa giận thì điện thoại trong túi lại reo lên, nàng không hề để tâm trả tiền cho tài xế liền bước xuống xe.
Ở ngoài cửa sớm đã không còn bóng dáng hai người ôm nhau vừa nãy, tầm mắt lúc này đã thấy được trọn vẹn khách sạn, môi mỏng giương lên một độ cong híp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tieu-di-duong-thanh-ky/1249438/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.