Phòng Lộ Ảnh Niên, hai người bước vào trong, chậm rãi ngồi xuống mép giường, Tào Thanh Thiển không thể yên tâm đưa mắt nhìn đứa nhỏ, nhưng cô lại gần như không có chút gì là rầu rĩ buồn tủi, Tào Thanh Thiển không khỏi giật mình.
Căn bản không có chú ý đến biểu hiện Tiểu Di nhà mình, Lộ Ảnh Niên cau mày, cố gắng nhớ lại vụ án xảy ra lúc mình mười bốn tuổi năm đó. Chuyện cũng lâu rồi, nhiều nhất cũng chỉ nhớ được vài chi tiết vặt vãnh, không quá rõ ràng.
Đứng dậy, không mảy may để tâm đến Tào Thanh Thiển, cô thẳng bước tiến vào phòng tắm dùng nước lạnh rửa mặt, mặc dù biết thế nào thì ba mẹ cũng hoà giải thôi nhưng lúc này vẫn có chút không yên, đi qua đi lại trong phòng tắm một hồi thì bước ra, rảo bước lục lại trí nhớ xem sự việc đã từng diễn biến như thế nào, hoặc ít ra kết cuộc của chuyện này là gì.
"Niên Niên?" Lần đầu nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của đứa nhỏ, Tào Thanh Thiển bỗng dưng có chút xa lạ, hơn nữa ngày mới lên tiếng gọi Lộ Ảnh Niên, trong giọng nói phảng phất khinh nghi: "Con làm sao vậy?"
Thân thể là của đứa nhỏ mười bốn tuổi, nhưng linh hồn thì tuyệt đối không phải. Hơn nữa, bốn năm huấn luyện đã tôi luyện tính cách cô so với kiếp trước kiên nghị vài phần, Lộ Ảnh Niên lúc trầm tư suy nghĩ không còn nữa điểm hài tử nghịch ngợm năm nào. Nghe được giọng nói Tào Thanh Thiển, cô hồi thần, liếc mắt nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt mình phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tieu-di-duong-thanh-ky/1249322/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.