"Trái, phải, trái, phải........"
Bang một tiếng, Lộ Ảnh Niên bị ném bay ra ngoài.
"Cô mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì?" Ngữ khí có chút không tốt, sắc mặt thêm vài phần khó coi, nam nhân mặc huấn phục giọng nói rền vang: "Đứng dậy!"
Lau mồ hôi, lồm cồm từ mặt đất bò dậy, Lộ Ảnh Niên mím môi đứng thủ tư thế, đối phương lại tiếp tục khuynh thân phóng vọt về phía cô, ngán chân khiến cô ngã sấp xuống đất.
Khoanh tay ôm ngực, thân là huấn luyện viên của Lộ Ảnh Niên, đây là lần đầu tiên lộ ra tính khí trẻ con, Hoắc Phi dùng chân đá vào cẳng chân Lộ Ảnh Niên nhưng không quá dụng sức, giọng nói không còn kiên nhẫn: "Không tập trung thì cút về, đừng lãng phí thời gian của tôi."
Dứt lời, không để ý cô phản ứng, hắn thẳng tắp xoay người rời đi.
Đôi tay cố sức chống đỡ trên nền đất, Lộ Ảnh Niên ngước đầu nhìn trời xanh. Thật lâu sau phì thở dài, cuối cùng nằm ngửa ra.
Cũng khó trách huấn luyện viên sinh khí, đã bốn ngày rồi, mỗi ngày đều bị hắn dễ dàng vật ngã, lúc tập bắn thì không trúng phát nào. Hắn vốn tính chịu đựng nhưng hôm nay rốt cuộc bạo phát.
Mồ hôi theo thái dương nhỏ giọt thấm đất, Lộ Ảnh Niên không buồn lau chúng, hình ảnh Lộ Võ xum xoe quấn quýt Tào Thanh Thiển cứ hiện lên liên tục trong đầu rồi bộ dáng Phó Cẩm Miên nhìn nàng giống như chọn trúng đứa con dâu ưng ý, nhịn không được vô lực mà hét lên, tay siết chặt đấm mạnh xuống.
Huấn luyện là không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tieu-di-duong-thanh-ky/1249320/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.