Món ngư hương cà
“Một người?”
Ở trong căn tin đại học ồn ào, những câu hỏi dễ dàng bị xem nhẹ, hơn nữa Khang Đồng Thành sẽ không cho rằng có người nói chuyện với cậu, cho nên ngay cả đầu cũng không muốn ngẩng lên.
Lăng Hạo Triết bất đắc dĩ cười khổ, chỉ có thể đem phần cơm đặt trước mặt Khang Đồng Thành, rồi sau đó ngồi xuống. Lúc này Khang Đồng Thành mới ngẩng đầu lên.
“Là cậu.” Khang Đồng Thành thật ra không quá kinh ngạc, chỉ là nuốt xuống một miếng ngư hương cà (món cá hương om cà tím). Lại nói tiếp, đồ ăn ở thời đại này so với đời sau ngon hơn nhiều, 50 năm sau đồ ăn cơ hồ đều là mua được từ siêu thị, rất nhiều gia đình đều trực tiếp mua thức ăn bán sẵn, phòng bếp cơ hồ đều trở thành đồ trang trí.
“Sao cậu chỉ có một mình? Không ai ăn cùng cậu sao?” Lăng Hạo Triết không khỏi nghi vấn, Khang Đồng Thành tựa hồ luôn ở một mình, mặc kệ là đi về hay là ăn cơm, ít nhất khi hắn nhìn thấy cậu đều như thế.
Khang Đồng Thành có chút không cho là đúng, nói “Ăn cơm nhất định phải cần có người khác ăn cùng?” Khẩu khí cũng bình thường nhưng thản nhiên tạo ra chút bất hòa.
“Tôi không có ý như vậy, chỉ là cậu chỉ có một mình, không cảm thấy tịch mịch sao?” Lăng Hạo Triết dịu dàng nói, đối với thái độ của Khang Đồng Thành cũng không để ý lắm.
“Không đâu!” Dùng đũa vét nốt miếng cá còn lại, Khang Đồng Thành chép miệng, hết mất rồi.
Lăng Hạo Triết nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuy-mo/3308/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.