Lúc này di động vừa vang lên không bao lâu đã có người bắt máy, Khương Hàn vui vẻ hẳn nhưng nhanh chóng chau mày.
“Vì sao không chịu nghe điện thoại của tôi, không mở cửa?”
Tận lực dịu giọng, Khương Hàn hỏi. Hắn có lẽ hiểu được tâm lý của thiếu niên lúc này nhưng hắn không thể buông tay.
Ở đầu kia điện thoại có tiếng hơi thở nhạt nhẽo, nhưng không có tiếng trả lời, một hồi lâu sau, thẳng cho đến khi điếu thuốc trên tay Khương Hàn sắp cháy tới ngón tay, bên kia bỗng nhiên mở miệng.
“Em muốn ở lại trường một thời gian, những ngày tới đừng đến tìm em! Có một số việc em cần có thời gian ngẫm nghĩ thật kỹ.” Giọng nói Khang Đồng Thành có vẻ khàn khàn, là giống như vừa mới tỉnh ngủ.
“Ngẫm lại? Em muốn ngẫm cái gì nữa?”
Khương Hàn hỏi, sắc mặt càng đen đi vài phần, tiện tay cầm tàn thuốc vứt xuống thảm, một mùi hương khét lẹt dày đặc bốc lên, làm chân mày hắn nhíu càng chặt.
Khang Đồng Thành thở dài.
“Em cũng không biết, chỉ là muốn ở một mình để bình tĩnh lại. Có lẽ chờ chuyện của anh chấm dứt, em có thể nghĩ thông suốt.”
“Vẫn vì chuyện kia sao, không phải tôi đã giải thích với em rồi à? Tiểu Thành, em không phải là đứa nhỏ không hiểu lý lẽ, không phải sao? Tôi nói rồi, tôi chỉ yêu mình em, đối với cô ta chỉ là diễn trò mà thôi.” Khương Hàn có chút kích động nói, gân xanh ở hai bên thái dương đều nổi cả lên.
“Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuy-mo/3258690/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.