Nhưng vào lúc này, cửa gian phòng bên kia lại mở ra.
“Tiểu Hân, em làm gì lâu vậy?”
Vừa vặn bởi vì thị giác bị ảnh hưởng, Khương Hàn không nhìn thấy người đứng bên cạnh Khang Đồng hân, vì thế liền tiến đến quan tâm hỏi. Nhưng hiển nhiêu sau khi bước được vài bước, chân hắn đột ngột khựng lại, sắc mặt dường như trong nháy mắt cứng ngắc, nhưng rất nhanh khôi phục lại bình thường.
“Tiểu Thành cũng ở đây à!” Khương Hàn đi đến bên người Khang Đồng Hân, nhìn Khang Đồng Thành nói.
Trong ánh mắt Khang Đồng Thành, hiện tại hai người kia song song đứng cùng nhau, hai mắt Khang Đồng Hân hơi ngước lên nhìn Khương Hàn, mà Khương Hàn tuy rằng đang nhìn cậu, nhưng khóe miệng mỉm cười dịu dàng kia cùng với hơi thở ấm áp quanh thân, hiển nhiên không phải dành cho cậu.
Đây là Khương Hàn hay sao? Thật xa lạ!
Khang Đồng Thành lui về phía sau từng bước, cậu nguyên bản đứng cách cửa không xa, liên tiếp lui hai bước, lưng đã chạm đến cửa, gót chân thậm chí không cẩn thận vấp phải bậc cửa, gây ra tiếng vang ‘phanh’.
Không thể nghi ngờ với tiếng động lớn như vậy làm cho Khang Đồng Hân đang đắm chìm trong hạnh phúc lấy lại tinh thần.
“Tiểu Thành, em làm sao vậy? Sắc mặt thật trắng quá?” Trong giọng nói tràn ngập lo lắng.
Đúng vậy, chỉ là tiếng động như vậy làm cho cậu cùng Khương Hàn không có cách nào đứng cùng một phía, nhưng kết quả, thật sự chỉ là diễn trò hay sao? Diễn trò cũng chân thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuy-mo/3258679/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.