Xe dừng lại ở đường Nam thành, tên con đường này kỳ thật rất có ý tứ, trên thực tế đường Bắc thành và đường Nam thành thông với nhau, chẳng qua ở giữa có một con đường cắt ngang mà thôi.
Không thể nghi ngờ, Lý Quang Vinh Vũ cũng bị chấn động bởi tên của con đường này, dù sao nhìn thấy đường Nam thành cũng cảm thấy đường Bắc thành hẳn là phải ở một chỗ xa lắm, kỳ thật cũng chỉ cách nhau một con đường mà thôi.
– “Chính là nơi này!” Dẫn Lý Quang Vinh Vũ tới đường Bắc thành, Khang Đồng Thành chỉ mấy ngôi nhà ở phía trước, nói.
Lý Quang Vinh Vũ gật đầu.
– “Cũng không khác mấy với ảnh chụp, thật cũ nát, quả thật là nên hủy đi để xây dựng lại!”
Lý Quang Vinh Vũ nhìn mấy ngôi nhà xưa cũ ở trước mặt, trên tường bong ra từng mảng, song sắt rỉ sét, trước cửa có lẻ tẻ vài người, có vài phần tiêu điều, sau những phồn hoa đô hội nhìn lại nơi này có vài phần cảm khái.
Khang Đồng Thành không có đáp lại, quả thật nơi này rất cũ nát, nhưng lại an bình, dù sao ở nơi này ai cũng bình đẳng như nhau, cho dù nơi này là chỗ cũ nát nhất, nhưng có khối người không muốn chuyển đi nơi khác. Dù sao đi nữa, rời khỏi nơi này, bọn họ người ngoài. Từ trong thành cũ này đi ra, cho dù an bài phòng ở thật tốt, nhưng chỗ trống ở trong lòng vẫn không thể nào lấp đầy được.
– “Đúng rồi, Tiểu Thành đang ở chỗ nào?” Lý Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuy-mo/3258668/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.