Tiêu Minh Xuyên tới ngự thư phòng, Diệp Tranh đã ở nơi đó chờ. Nghe được nội thị truyền báo, hắn vội vàng đi lên chắp tay nói: 
"Vi thần Diệp Tranh bái kiến bệ hạ, bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" 
"Diệp khanh miễn lễ, bình thân." 
Tiêu Minh Xuyên vẫy tay, ý bảo Diệp Tranh đến bên người mình. 
Diệp Tranh giờ phút này có nhiều điều muốn hỏi Tiêu Minh Xuyên, nhưng hắn không mở miệng được, chỉ chậm rãi đi qua. 
Tiêu Minh Xuyên đi đến chỗ phòng nghỉ sau án thư. Đến tràng kỷ đặt ở sát cửa sổ La Hán ngồi xuống, còn bảo Diệp Tranh cùng ngồi. 
Khi Diệp Tranh quen biết Tiêu Minh Xuyên cũng không biết thân phận hắn là Hoàng đế, hai người xưng huynh gọi đệ một thời gian rất dài. Cho nên Diệp Tranh ở trước mặt Tiêu Minh Xuyên luôn không khách khí, Tiêu Minh Xuyên nói hắn ngồi, hắn liền không chút do dự ngồi xuống. 
Tiêu Minh Xuyên hiểu được Diệp Tranh có chuyện phải hỏi hắn, hắn liền đem người hầu hạ cho lui ra ngoài. 
Diệp Tranh là người thiếu kiên nhẫn khẳng định sẽ đi thẳng vào vấn đề chất vấn mình. Ai ngờ Diệp Tranh nhìn đông nhìn tây một lát, ngược lại nói ra một câu: 
"Nhị ca, thư phòng huynh có thật nhiều sách, quả nhiên không có gạt ta." 
Nghe thấy xưng hô đã lâu không dùng, Tiêu Minh Xuyên chỉ cảm thấy đáy mắt nóng lên, thiếu chút nữa liền không giữ được bình tĩnh. 
Mất đi Diệp Tranh làm hắn rất buồn. Hắn nhớ kiếp trước khi nghe Diệp Tranh gọi mình Nhị ca là lúc biết mình thật sự phải tiến cung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuoc-ve-hoang-hau/199137/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.