Sắp đến ngày thành hôn, Tiêu Tụ gửi thư cho Diệp Lan, hắn nói mình cũng muốn tiến cung một chuyến. Tiêu Minh Xuyên cùng Tiêu Lĩnh nghe tin này đồng thời cả kinh. Tiêu Tụ có ý gì đây, Diệp Lan lại là có ý tứ gì.
Tiêu Minh Xuyên biết kiếp trước của Diệp Lan chính là Tiêu Lam. Cho nên đã xác định, ở trong lòng Diệp Lan, Tiêu Tụ chính là muội muội. Dù Diệp Lan cùng huynh muội Tiêu Lĩnh Tiêu Tụ không thường lui tới, nhưng hắn đối với huynh muội bọn họ cũng thực quan tâm. Vì thế khi Diệp Lan mới từ Cam Tuyền Cung ra, Tiêu Minh Xuyên liền triệu hắn đi Càn An Cung.
So với Tiêu Minh Xuyên, Tiêu Lĩnh lo lắng chỉ có hơn chứ không kém. Tiêu Tụ cùng Diệp Lan giống như là thanh mai trúc mã. Nhưng hôn lễ còn chưa đến nửa tháng, lúc trước Tiêu Tụ không chịu nói, lúc này lại đổi ý có phải đã muộn hay không.
Nghe Tiêu Lĩnh nói xong, Tiêu Tụ cười đến không dậy nổi, sau một lúc lâu mới ngẩng đầu:
“Muội nói ca nghe, sức tưởng tượng của ca quá phong phú, muội cùng Diệp Lan không có gì. Nếu muội thật sự yêu hắn, thì lúc tuyển Phò mã sẽ náo loạn, sao kéo dài tới hiện tại?”
“Vậy muội mời Diệp Lan vào cung không sợ Phượng Diệu hiểu lầm cái gì sao?”
Tiêu Lĩnh nửa tin nửa ngờ nhíu nhíu mày. Tiêu Tụ cố nén cười, che miệng nói:
“Huynh ấy có cái gì để hiểu lầm, chẳng qua là một dựng phu mà thôi. Bọn muội có thể làm cái gì?”
Tiêu Lĩnh sợ ngây người, chần chờ một lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuoc-ve-hoang-hau/1333924/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.