Tiêu Duệ đột nhiên băng hà đối với tất cả mọi người là một sự kiện ngoài ý muốn. 
Tiêu Minh Xuyên đăng cơ, Tiêu Minh Thanh sau ra hiếu liền đi về đất phong, Phó Thái phi cũng có thể đi cùng với hắn. 
“Ôn Huyền, chúng ta…… dừng ở đây đi……” 
Trước kia Tiêu Minh Thanh chưa từng có nghĩ tới hắn cùng Ôn Huyền sẽ nhanh chia tay như vậy. 
Trước nay Hoàng đế đệ đệ không thích hắn, hắn biết lần này đi sẽ lâu lắm không trở lại Thượng Kinh. <HunhHn786> 
Thân phận Ôn Huyền là thế tử Đại Quốc công, không có khả năng tùy ý rời khỏi Thượng Kinh. 
“A Thanh, ngươi……” 
“Cái ngọc bội kia Huyền cứ giữ lại, coi như là kỉ niệm.” 
Tiêu Minh Thanh không đợi Ôn Huyền trả lời, vội vàng nói: 
“Ngày mai cũng đừng đi đưa tiễn ta, để Hoàng đế đệ đệ nhìn thấy chúng ta thân thiết, không biết sẽ nghĩ như thế nào ……” 
Ôn Huyền nắm chặt ngọc bội có khắc “Muôn đời Vĩnh Xương”, thật lâu không nói gì. 
Sở dĩ họ trao đổi ngọc bội làm tín vật cũng là trùng hợp. Trong lúc vô tình bọn họ phát hiện ngọc bội trên người đối phương cùng ngọc bội của mình ghép lại thì thành một khối hoàn chỉnh. Khi biết lai lịch của hai mảnh ngọc, bọn họ càng cảm thấy đây chính là duyên phận. 
Hai mảnh ngọc hình dáng giống nhau như đúc, chỉ khác biệt chữ khắc ở mặt trên. Cho nên bọn họ không hề lo lắng đem ngọc trao đổi, lại chính đại quang minh mà đeo ở trên người mình. 
Rời khỏi Thượng Kinh, Tiêu Minh Thanh mang theo Phó Chiêu nghi tới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuoc-ve-hoang-hau/1333913/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.