Cảnh Cùng năm thứ hai mươi.
Hoàng đế đột ngột băng hà.
Tiêu Thu Thần vội vàng từ Nam Dương chạy về Thượng Kinh, cũng không kịp thấy được mặt hoàng huynh lần cuối cùng.
Tiên đế trước khi băng hà đã để lại di chiếu, sửa họ cho trưởng tử của Tiêu Thu Thần, đổi từ họ Long sang họ Tiêu, cho nhập hoàng thất. Từ đây đem vương vị Tấn Dương Vương vĩnh viễn truyền lại. Tiên đế làm hành động này để đoạn tuyệt khả năng hậu nhân của mình lấy lại Nam Dương.
Trong hoàng gia không nghĩ tình thân là bình thường. Trong lịch sử Đại Chu không thiếu những người vì tranh chấp địa vị mà huynh đệ tương tàn, phu thê phản bội, phụ tử thành thù. Nhưng Tiêu Thu Nhiên là ngoại lệ.
Hơn nữa Tiêu Thu Nhiên là Hoàng đế duy nhất của Đại Chu từ trước tới nay hậu cung chỉ có một mình Khương Hoàng hậu, không hề có phi tần nội quân nào khác.
Tiêu Duệ là đứa con độc nhất, chưa từng có trải qua một khó khăn nào. Chợt bước lên ngôi vị hoàng đế, cũng không có cái gọi là mừng rỡ như điên. Hắn mất đi người thương yêu mình, thì ngôi vị Hoàng đế tính là cái gì.
Xưa nay đế vương giữ đạo hiếu theo quy định là ít nhất đủ bảy tuần thất (49 ngày). Triều đình cũng không quyết định thời gian dài nhất là bao nhiêu. Tiêu Duệ lại là người tùy hứng, bất quá trừ bỏ chuyên tâm xử lý triều chính, Tiêu Duệ tự ấn định thời gian giữ đạo hiếu cho mình.
Đêm nay, Tiêu Duệ lại ở ngự thư phòng đến nửa đêm. Tấu chương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuoc-ve-hoang-hau/1333900/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.