Năm Vạn Xương thứ ba mươi tám, tại Long gia Vệ Quốc công phủ.
"Thần Thần, thật sự nghĩ kỹ rồi sao? Hay chúng ta đừng nói với cữu cữu, ta sợ ông ấy sẽ tức giận mà chém ta."
Tam hoàng tử Tiêu Thu Thần mười tám tuổi đang vui vẻ thoải mái ngồi trên xích đu. Biểu huynh Long Kích lớn hơn hắn một tuổi đang ngồi ở bàn đá mặt ủ mày ê nhìn hắn. Bọn họ đang thảo luận có nên nói thẳng với Hoàng đế về quan hệ của bọn họ hay không.
"Vì cái gì không nói? Biểu ca không muốn chịu trách nhiệm sao?"
Tiêu Thu Thần dừng xích đu, chạy đến ôm Long Kích, giọng hơi có chút khẩn trương hỏi.
"Huynh lúc trước cũng không phải là nói như vậy, huynh nói huynh sẽ chịu trách nhiệm, ta cũng đã uống đan dược."
Long Kích nghe vậy đột nhiên nhảy dựng lên, kinh ngạc nói:
"Thần Thần đừng làm ta sợ, sẽ không......"
Có rồi chứ.
Long Kích quả thực bị làm sợ hãi. Hắn cùng Thu Thần không danh không phận ở cùng nhau đã không hợp quy tắc. Nếu chưa thành hôn đã có thai, đừng nói cữu cữu trong lòng sẽ nghĩ như thế nào, phụ thân hắn sẽ đánh gãy chân hắn.
"Không có không có, cái gì cũng không có, biểu ca đừng tự hù dọa chính mình."
Tiêu Thu Thần vội lắc đầu, hắn cũng đâu dám tiền trảm hậu tấu.
Hai người trầm mặc một lát, Long Kích kéo Tiêu Thu Thần ngồi xuống ghế đá, do dự nói:
"Thần Thần, hay là để ta gả đi? Dù sao đại ca của ta mới là Thế tử, chúng ta không cần lo lắng."
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuoc-ve-hoang-hau/1333895/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.