Tiêu Minh Thanh chạy nhanh về Thượng Kinh, khi vào thành lại rơi vào mờ mịt. Hắn chưa biết mình nên đi chỗ nào.
Mấy tháng trước, Tiêu Minh Thanh không nghĩ mình sẽ trở về kinh như thế này. Hắn cho rằng hắn nên trả thù Tiêu Minh Xuyên.
Nhưng mà vận mệnh chính là trêu đùa người ta. Tiêu Minh Xuyên tuy rằng không vừa mắt Tiêu Minh Thanh, nhưng hắn không chỉ không có hại Đậu Đậu, còn trong lúc vô ý nhặt nó đem về. Tuy rằng cách thức nhặt người tương đối kinh khủng, thiếu chút nữa lấy mạng nhỏ của Đậu Đậu.<HuynhHn786>
Nghe nói ngày ấy, Tiêu Minh Xuyên mang theo Cố Du đi tới chỗ sâu nhất của Mai Sơn, nơi mà ngày thường không có người đi tới. Nếu không phải Tiêu Minh Xuyên nhất thời hứng khởi đi săn, Tiêu Minh Thanh quả thực không dám tưởng tượng, sự hiểu lầm cùng hận ngầm chồng chất lên cao bao nhiêu, cũng sẽ không thể nào cứu vãn.
Ôn Huyền thường xuyên tiến cung thăm con, gặp xong đều viết thư cho Tiêu Minh Thanh. Hắn nói Đậu Đậu nhà bọn họ càng ngày càng dễ nhìn, nói nó đã học thêm được mấy từ ngữ, nói khinh công nó có tiến bộ, còn nói nó bị Tiêu Lĩnh trang điểm thành tiểu cô nương xinh đẹp.
Tiêu Minh Thanh đem những thư đó xem đi xem lại vô số lần, mỗi lá thư đều có thể thuộc làu làu. Hắn biết chỉ cần mình nguyện ý cúi đầu là có thể nhìn thấy Đậu Đậu. Nhưng Tiêu Minh Thanh sợ hãi, hắn sợ Tiêu Minh Xuyên nghi ngờ mình sẽ liên lụy đến Ôn Huyền cùng Đậu Đậu. Hắn chậm chạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuoc-ve-hoang-hau/1333891/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.