Dù còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy bầu không khí hoà thuận vui vẻ trong tẩm điện, Tiêu Minh Xuyên liền đoán được không phải chuyện xấu.
Tiêu Minh Xuyên bước nhanh đi đến trước mặt Cố Du, ngồi xổm xuống cười hỏi:
"A Du, phát sinh chuyện gì sao?"
Cố Du cười cười không nói lời nào, nắm tay Tiêu Minh Xuyên để lên bụng có chút nhô nhô của mình.<HunhHn786>
Bụng Cố Du nhìn không ra bất cứ biến hóa gì. Tiêu Minh Xuyên đã sờ qua không biết bao nhiêu lần, cách lớp vải áo cũng có, tiếp xúc da thịt cũng có. Chưa bao giờ có cảm nhận như lúc này, lòng bàn tay hắn cảm giác được rung động rất nhỏ, không quá rõ ràng nhưng lại làm người ta không muốn bỏ qua.
Tiêu Minh Xuyên kích động không biết nên nói cái gì, sau một lúc lâu mới ấp úng nói:
"Muội muội cử động như vậy, khanh có khó chịu hay không?"
Khi Cố Du mang thai Tiêu Lĩnh, Tiêu Minh Xuyên không phải không có hỏi đến, nhưng đều là khách khí qua loa, không có chân chính tiếp xúc thân mật. Đến khi Diệp Tranh mang thai Tiêu Lam, hắn không ở trong cung, thế cho nên Tiêu Lam quen thuộc với Cố Du hơn cả hắn.
Cố Du nghe Tiêu Minh Xuyên hỏi vậy thì phì cười, cười xong mới nói:
"Đứa bé mới bao lớn, sao có thể làm cái gì khó chịu."
Cố Du không phải lần đầu tiên mang thai, đương nhiên biết mấy tháng này tương đối nhẹ nhàng nhất, đặc biệt lần này mang thai phản ứng kết thúc cũng sớm, nên càng không có gì.
Tiêu Minh Xuyên nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuoc-ve-hoang-hau/1333881/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.