“Đã là như thế, Nhị ca còn không mau đi, trở về nói cho thần biết đến tột cùng là chuyện như thế nào.”
Thấy Cố Du không tính toán cùng mình đi gặp Ôn Huyền, Tiêu Minh Xuyên buồn bực nói:
“A Du khanh không đi sao?”
Cố Du lắc lắc đầu, tiếp tục thong thả ung dung mà lột quả quýt, thấp giọng nói:
“Thần cùng Ôn Huyền lại không quen thân, nên không đi.”
Tiêu Minh Xuyên nghe vậy càng khó hiểu, chuyện này có quan hệ gì với quen hay không quen, Cố Du rõ ràng đối với chuyện này rất hiếu kì cũng thực chú ý mà.
Phát hiện Tiêu Minh Xuyên không rõ ý mình, Cố Du lại đưa cho hắn một miếng quýt, giải thích:
“Nhị ca, đây là việc riêng tư, ngài cần gì phải khó xử Ôn Huyền.”
Ôn Huyền nếu không chịu nói, nhất định có chuyện khó xử, thêm một người chẳng phải là làm hắn càng khó nói sao.
“A Du à, khanh thật đúng là biết thay người ta suy nghĩ. Khanh không đi cũng thế, trẫm quay về lại nói cho khanh nghe.”
Tiêu Minh Xuyên nói xong liền đưa tay lấy hết quýt trong tay Cố Du còn nhắc nhở:
“Thái y đã nói sợi tơ quấn quanh múi quýt ăn tương đối tốt.”
Nói xong, tên cướp Tiêu Minh Xuyên co chân chạy nhanh. Cố Du đứng lên, hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái. Tiêu Minh Xuyên thật là quá đáng, người ta cực khổ mới đem những sợi tơ đó gỡ sạch sẽ.
Tiêu Minh Xuyên triệu Ôn Huyền tới ngự thư phòng, đồng thời cũng cho người hầu hạ lui ra ngoài hết.
“Biểu huynh đã nghĩ kỹ rồi sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuoc-ve-hoang-hau/1333860/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.