“Hoàng hậu, làm sao vậy? Là đồ ăn không hợp khẩu vị sao? Trẫm sao không thấy khanh động đũa?” 
Tiêu Minh Xuyên đã ăn xong một chén cơm, cầm chén đưa cho tiểu thái giám hầu hạ bên cạnh bới thêm một chén, lại ngoài ý muốn phát hiện cơm trong chén Cố Du không có vơi đi. Hắn lúc nãy gắp món ăn cho Cố Du cũng còn ở trong chén, cảm giác không có ăn qua. 
Cố Du lắc đầu, nhíu mày nói: 
“Có thể là cơm trưa dùng trễ, thần hiện tại còn chưa đói bụng, không muốn ăn.” 
Không biết có phải do tâm lý tác động, từ lúc biết mình lại có thai, Cố Du ăn uống liền trở nên không tốt lắm. Tuy rằng không giống năm đó mang thai Tiêu Lĩnh ngửi mùi sẽ ghê tởm buồn nôn, nhưng không có đói, càng không muốn ăn. 
“Nhà các người cơm trưa là dùng trễ lắm sao? Dù trễ như thế nào cũng nên đói bụng rồi chứ.” 
Tiêu Minh Xuyên không chút khách khí nói, sau đó lại quan tâm: 
“Không đói bụng cũng đến ăn một chút, bằng không nửa đêm đói bụng thì làm sao? Ban đêm ăn đối với thân thể không tốt.” 
Ngự Thiện Phòng mỗi ngày mười hai cái canh giờ đều đợi lệnh, phu phu Hoàng đế ban đêm đói bụng cũng không đến mức không có đồ ăn. Chỉ là Tiêu gia xưa nay tương đối chú trọng sức khỏe, cũng không đề xướng ăn cơm quá muộn. 
Cố Du trong lòng liền rõ, không ăn gì đối với thai nhi khẳng định không tốt. Tiêu Minh Xuyên lại ở bên cạnh khuyên, nếu còn không ăn có lẽ hắn sẽ nghĩ thân thể không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuoc-ve-hoang-hau/1333847/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.