"Tiêu Tuyển đang làm cái gì? Hắn điên rồi sao?"
Cố Du đối với vụ án Vinh Thân Vương phủ không quá hiểu rõ, nhưng Tiêu Tuyển đánh Đăng Văn Cổ và chịu ba mươi đình trượng cũng biết. Có cái gì không thể giao cho Hoàng đế xử lý, một hai phải chính mình động thủ giết người.
Tiêu Minh Xuyên nghe tin cũng thực kinh ngạc. Hắn thấy Cố Du so với mình càng mờ mịt, liền đem đại khái tình huống nói ra. Ai ngờ Cố Du lại nói:
"Tiêu Tuyển làm như vậy là không đạo lý, dù đúng là Vinh Thân Vương giết thê tử, chỉ cần ông ta có thể nói ra lý do theo luật cũng chỉ là phạt bổng lộc biếm tước. Nhưng nếu hắn giết người thì phải đền mạng, Tiêu Tuyển hoàn toàn không cần thiết tự mình động thủ."
Tiêu Minh Xuyên thở dài, gật đầu nói:
"Hoàng hậu nói có lý. Trẫm vốn nghĩ cho Vinh Thân Vương phủ mặt mũi, chờ qua đầu thất Vương phi lại thẩm tra xử lí vụ án, không nghĩ bọn họ lại không cho trẫm mặt mũi. Trẫm cũng không cần đợi, ngày mai liền thẩm vấn người Vinh Thân Vương phủ."
Thấy Cố Du trầm mặc không nói, Tiêu Minh Xuyên lại nói:
"Hoàng hậu đừng nghĩ nhiều, ngày mai khanh cũng đến đi, tình huống như thế nào không phải cũng đã biết."
"Thần cũng đi?"
Cố Du ngạc nhiên nhìn Tiêu Minh Xuyên, chần chờ nói:
"Có thể không tốt lắm hay không?"
Tiêu Minh Xuyên lắc đầu, chẳng hề để ý nói:
"Có cái gì không tốt, đây cũng coi như là chuyện nhà hoàng thất."
Kỳ thật Tiêu Minh Xuyên càng muốn nói, Cố Thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thuoc-ve-hoang-hau/1333830/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.