Lâm Hàn Thông thả cõng Hình Kỳ trở về , bên ngoài đã tập họp không ít người.
Đa số đều trông vô cùng chật vật , thương tích đầy mình và cận vệ của họ cũng vậy . Thế nhưng có người rõ thảm nhưng tuyệt nhiên không bắt được dị thú .
Cả đám trố mắt nhìn nhóm người của Hình Kỳ không một chút trầy xước còn bắt được một dị thú cấp hai mươi đôi mắt đều muốn rớt ra , một vài người không phục ý tứ nói nhóc gian lận .
Nhưng hai cái vị cao thủ kia đâu phải đi theo cho vui nha.
Cậu thả Hình Kỳ xuống sau đó nhận lại dị thú trao cho nhóc . Cả hai cùng tìm chỗ mát để ngồi .
Không lâu sau Tống Ân cũng được vác ra .. khụ là nữa vác nữa tha lôi.
Cậu nhóc quả thực đã bắt được một con dị thú cấp hai mươi chín .
Lúc Tống Ân nhìn thấy cậu ánh mắt lập tức loé lên mong chờ .
Cậu mĩm cười gật đầu “
Rất tốt “
Tống Ân không đáp nhưng tâm nó vui gần chết.
Sau khi tất cả tập hợp đông đủ , có quá nữa học viên đều đã có dị thú riêng cho mình .
Người dẫn đoàn rất hài lòng, sau đó ông gật đầu thu đội trở về.
Lâm Hàn nâng mắt nhìn về ngọn đồi phía xa nhếch môi cười, rồi quay lưng trở về phi thuyền.
Khoá học đầu học kỳ kết thúc tốt đẹp , các học viên sẽ
Có bốn ngày nghỉ để bồi dưỡng tình cảm với dị thú .
Dị thú càng mạnh thì thời gian thuần hoá lâu hơn. Nếu tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603389/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.