Thông thả bước đi , đánh giá xung quanh , hoá ra nơi đây là nơi mua bán của bọn chúng . Bên trong có rất đông người đang tập trung , xem ra là đang chọn hàng hoá .
Chợt cậu nhìn thấy lão Maxx đang hành lễ với một người được gọi là ông chủ Lâu . Hoá ra ông ta là người đứng đầu nơi này.
Lâm Hàn hướng lão Maxx lớn tiếng gọi " Này Maxx lão gia , hình như ngài quên chuyện gì chăng ?"
Cậu khoang tay nhướng mày nhìn ông .
Lão Maxx cùng ông chủ Lâu nhìn sang , ông ta cười hề hề đi sang chỗ cậu " Anh bạn nhỏ , trí nhớ của ta rất tốt . Ta cam đoan mình không hề quên việc gì cả " Ánh mắt đắc ý nhìn cậu cười thêm sâu .
Lâm Hàn nhướng mày " Ồ vậy sao? Nếu tôi nhớ không lầm thì ngài đây đã nói là cho tôi đi nhờ , không tính phí cũng không đem tôi làm hàng hoá. Ngài quên nhanh vậy sao ?"
Lão Maxx cười khoái trá , đám người vây xem cũng cười trào nước mắt vì sự ngây thơ vô cùng đáng yêu này .
Đám nhóc cũng lườm cậu khinh bỉ .
Lâm Hàn nhếch môi cười " Ồ vậy à ? Vậy để tôi nhắc lại cho ngài nhớ nhé "
Cậu tỉnh bơ hất một gã tay sai sang một bên , bước
tới chỗ chiếc lồng giam của cửu vĩ đưa tay vào lớp lông trắng lấy ra một chiếc quang não rồi đeo vào cổ tay trước sự kinh ngạc của lão .
Một đoạn ghi hình cảnh hai người gặp nhau ở bến tàu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603386/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.