Anh lính hoàn hồn gật đầu đáp " Được , để tôi chọn giúp cậu . May là mấy loại này tôi rất quen thuộc " vì cậu đã cứu bọn họ lúc dầu sôi lửa bỏng nên càng thêm nhiệt tình giải thích.
" Lần sau nếu ăn trái cây trong rừng cậu nhớ đừng bao giờ ăn loại vì nó có độc .
Cái này ăn rất ngon , khi chín sẽ rất ngọt nhưng bây giờ chúng còn xanh nên sẽ rất chua . Mà sao cậu hái nhiều trái cây như vậy ?
Cậu nhìn xem ... loại này ? Loại này tất cả đều chua, vô cùng chua luôn "
Lâm Hàn nghe đến chua liền bất giác nuốt nước bọt nói " Vậy mấy loại này hiện tại có thể ăn được không ?"
Anh lính tặc lưỡi đáp " Ăn thì tất nhiên là ăn được rồi , nhưng cậu sẽ bị chua đến rụng răng a. Nếu không tin cậu có thể thử " nói rồi anh đưa một quả sang cho cậu ăn thử
Lâm Hàn nhận lấy rồi chỉ vào đống quả còn lại hỏi " Còn mấy loại này cũng ăn được sao ? "
Anh lính đáp " Đều ăn được cả nhưng để chín ăn sẽ ngọt
Hơn "
Lâm Hàn vừa nghe vừa cắn một miếng trái cây , vị chua lập tức lấp đầy khoang miệng . Cậu nhai rồi nuốt , rồi lại cắn thêm một miếng trong ánh mắt không tin được của người nọ.
Anh lính trợn mắt " Cậu .... cậu không thấy chua sao ? Còn ăn nữa....???"
Lâm Hàn lắc đầu " Không chua lắm , ăn rất ngon mà ". Lại cắn thêm một miếng ăn đến là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603366/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.