" Xin lỗi cậu "
Lâm Hàn tưởng mình nghe nhầm " Sao ? Anh nói cái gì cơ ?"
Tần Phong nhìn cậu chậm rãi nói lại " Xin lỗi cậu , xin lỗi vì đã để cậu chịu oan ức . Xin lỗi vì đã không đối xử tốt với cậu " đôi mắt xanh lơ chân thành nhìn cậu .
Lâm Hàn bị hụt mất một nhịp "......" tim cậu dường như đập hơi nhanh một chút.
" Chuyện ... chuyện đó ... cũng không phải lỗi của anh . Hơn nữa nó cũng đã qua lâu lắm rồi , tôi cũng không hề trách gì anh cả " Cậu đâu nhỏ nhen như thế , việc này cũng không hẳn là lỗi của Tần Phong .
Tần Phong tự trách bản thân suốt thời gian qua nên những gì cần nói anh nhất định phải nói một lần cho dứt khoát.
" Vậy cậu tha thứ cho tôi chứ ?"
" Tôi đã nói rồi , tôi không hề trách anh. Chúng ta gặp nhau vẫn là bạn kia mà "
Tần Phong cảm thấy tảng đá lớn như được trút xuống thực nhẹ nhỏm. Hiểu lầm cũng nên giải quyết luôn ngay hôm nay
" Có một việc tôi muốn nói với cậu . Việc xảy ra với cậu tôi đã điều tra và bắt kẻ đó chịu hình phạt thích đáng.
Tôi và Trần Lập một chút quan hệ cũng không có. Cậu ta với tôi chỉ đơn giản là đối tác làm ăn mà thôi. Tôi chưa bao giờ có tình cảm với cậu ta."
Lâm Hàn dỡ khóc dỡ cười " Cái đó anh nói với tôi làm gì ? Tôi vốn không để trong lòng "
Tần Phong khẽ cau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603339/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.