Sau khi tâm sự cùng bảo tiêu , tâm tình Lâm Hàn trở nên dễ chịu hơn hẳn.
Tuy cuộc trò chuyện của hai người vẫn luôn ngắn gọn nhưng với cậu vậy là đủ .
Khoát trên người bộ quần áo rộng rãi , Lâm Hàn nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng tắm , cậu nhìn thấy A Lạp và A Khắc Tư đã ngồi trên giường trầm tư tự lúc nào?
Cậu đến bên cạnh hai người nhẹ giọng hỏi " Hai người không sao chứ ?"
A Lạp nhìn sang Lâm Hàn quan sát sắc mặt của cậu một lúc mới đứng bật dậy ôm lấy vai cậu thân thiết nói " Tiểu Hàn trong sắc mặt cậu rất tốt , đã nghĩ thông rồi sao?"
Lâm Hàn nở nụ cười " Ukm tôi nghĩ thông rồi . Có lẽ xem thêm vài trận nữa sẽ quen thôi" uk suy cho cùng cuộc sống chính là như vậy , ta không giết người thì người cũng giết ta. Giết ai không quan trọng , quan trọng là kẻ đó có đáng chết hay không?
A Lạp gật đầu " Như vậy thì tốt rồi , bọn tôi còn lo cậu sẽ không chịu đựng nỗi. Xem ra tôi lo xa quá rồi. Tiểu quái vật của chúng ta làm sao có thể bị hạ dễ dàng như vậy được " Hắn cười cong khoé mắt đầy sủng nịch , tuy không hiểu Lâm Hàn vì cái gì mà gương mặt vẫn là cái bộ dạng trẻ con chưa lớn kia nhưng hắn lại phi thường thích cái bộ dạng manh manh này của cậu , rất lừa tình lại thực nguy hiểm. Nghĩ thôi đã đủ làm hắn cảm thấy chơi thực vui , hắn thích nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603329/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.