Chương trước
Chương sau
Trên phi thuyền Tuyết Ưng, nhóm người Đường Ngự Long rất được hoan nghênh , nhất là Đường Ngự Long cứ rảnh rỗi là lại cùng Leon bé nhỏ như hình với bóng nên cũng góp phần khiến nó vơi bớt đau lòng khi bị kẻ khác độc chiếm người bạn mà nó quý nhất.
Tần Tranh luôn là tâm điểm chăm sóc của Vương Thiên Hành
Bạch Lạc Sơn hầu như luôn có cách để tách Trần Phóng cách biệt đám người ồn ào , chỉ có hai người chiếm cứ phòng thí nghiệm .thỉnh thoảng giao lưu võ thuật lẫn giáp chiến.
Nhóm cận vệ sớm đã có hảo cảm với mấy huynh đệ nhà bên liền thường xuyên kết bè cùng nhau luyện tập. Dần dà thể thuật của nhóm bảo tiêu tăng cao không ít , trừ một người thường hay mất dạng cứ bám theo Lâm Hàn như cái đuôi đuổi sao cũng vô dụng.
Trình độ tiếp thu của các đầu bếp hàng đầu rất nhanh nên số lần Lâm Hàn vào bếp cũng giảm dần , đôi khi chỉ xuất hiện để hướng dẫn họ làm vài món mới. Nhờ vậy cậu mới có thời gian liên lạc với người kia. Chỉ là đã năm ngày trôi qua cậu vẫn chưa liên lạc được , một sự thất vọng không ngừng lớn lên trong cậu.
Lâm Hàn buồn bã liếc nhìn quang não , uể oải đưa tay bấm dãy số liên lạc nào đó.
Cứ nghĩ hôm nay vẫn sẽ như mọi khi nhưng có lẽ vận may vẫn miễm cười với cậu, cuộc gọi không lâu sau đã được chấp nhận.
Trên màn hình giả lập , một người đàn ông trung niên với đôi mắt đen sâu thẳm , máy tóc đen được chải chuốc cực kỳ quy cũ , trên người là một bộ đồ màu đen được cắt may rất công phu , cậu không rõ nó thế nào nhưng nhìn thật đặc biệt,
trên người tỏa ra Hàn khí nhưng rất nhanh liền biến mất như ảo giác khi người nọ nhìn thấy cậu " Cậu là ai ? Tìm tôi có việc gì?" Đôi mắt dường như đang suy đoán thân phận của cậu mà phần nhiều là đã đoán ra.
Lâm Hàn " Tôi tên là Lâm Hàn... là ... trên Vô Cảnh Sâm Lâm , tôi nhận được tin nhắn của ngài ."
Người nọ liền như lật mặt nạ mà thu liễm nét mặt nghiêm túc sau đó cười đến là vô lại " Ha hả hoá ra là cậu , lâu như vậy mới chịu xuất hiện. Tôi còn tưởng cả đời cũng sẽ không gặp được cậu , cậu có mang Mị hồ
theo cùng chứ?"
Khoé môi lâm Hàn khẽ giật giật " Dạ có mang theo đây ạ" nói rồi cậu đưa màn hình về phía cửu vỹ.
Cửu vỹ nhìn thấy người kia cũng không buồn phản ứng , chỉ liếc nhìn một cái rồi trở mình ngủ tiếp . Nó rất giận người nào đó dám bỏ lại nó một mình lâu như vậy.
Người kia không giận mà cười thật lớn " haha cái đồ nhỏ mọn này , được rồi nếu đã đi cùng vậy tôi cũng không lo lắng nữa. Hiện tại cậu đang ở đâu?"
Lâm Hàn " Hiện tại tôi đang trên đường đến Á Lang tinh , hình trình đã là ngày thứ sáu rồi ạ , nhưng tôi còn chưa biết ngài là ai ?"
Người nọ bày ra cái bộ mặt ngã ngớn thiếu đánh khiến cái hình tượng lãnh khốc bỗng chốc vỡ nát không còn một mảnh " Hắc hắc ta ấy ah .... ta là bạn tốt của cha mẹ cậu , là người mà cậu có thể tin tưởng. Có điều ... phải tìm được ta rồi mới nói tiếp " khoé môi nâng lên một nụ cười thiếu đánh.
Lâm Hàn hắc luyến nhìn " Ngài có thể cho tôi thêm gợi ý không ?"
Người nọ sờ cái càm không có lấy một sợi râu của mình đáp " Đấu trường dị thú , ta chờ cậu ở đó . Nếu cậu có bản lĩnh tìm được ta , ta sẽ trả lời tất cả câu hỏi của cậu , còn có ...."
Lâm Hàn " Còn có gì ạ?"
" Hắc hắc không có gì , đừng khẩn trương. Cứ chơi cho thật vui đi , dẫn theo nó. Không chừng sẽ kiếm được khoảng lớn a hắc hắc " người nọ chỉ vào lôi khuyển mà cười rất chi là khoái trá.
Lâm Hàn ngơ ngác nhìn lôi khuyển đáp " Nó .... làm sao có thể , nó còn chưa trưởng thành , đem nó ra đấu chẳng phải tìm chết sao?"
Người đàn ông nhúng vai đáp " không phải lo , ai không rõ chứ ta biết nó thừa sức . Cứ tin ở ta!"
Lôi khuyển nhìn người đàn ông không biểu tình nhưng dòng điện chớp loé chốc chốc lại nhoáng lên rồi biến mất. Nó cũng đang rất muốn
Thử sức ,sức mạnh bị phong ấn quá lâu khiến nó cảm thấy uy phong gì đó đều không còn , phải vận động một chút mới được.
Bản thân lôi khuyển vốn đã sớm lên cấp S nếu nó không ngừng phấn đấu sẽ có thể lên cấp SS.
Nó sớm có thể hạ được dị thú cao cấp hơn Tam đầu địa long , chỉ là sức mạnh mới chậm rãi khôi phục nên nó cần chút thời gian ổn định.
Lâm Hàn nhìn Lôi khuyển "....." cậu cảm thấy hình như hai con vật cậu nuôi chẳng con nào bình thường. Cửu vỹ thì chẳng nói làm gì , còn Lôi khuyển cậu vẫn nhớ cái bộ dạng yếu ớt ngày đầy tiên gặp mặt , chẳng lẽ cái đó cũng giả được ah???
Sau đó cậu quay sang nhìn người nọ " Nói như vậy ... ngài có vẻ rất hiểu rõ về lôi khuyển ?"
Người nọ " Ha hả tất nhiên , nhưng cậu không cần suy nghĩ nhiều làm gì , gặp nhau không phải mọi chuyện sẽ rõ ràng sao? Thôi ta có việc , đến nơi rồi hẳn nói " người nọ không đợi cậu trả lời liền cắt đứt liên lạc tựa hồ như thật sự có việc bận . Một giây trước khi ngắt kết nối ,bộ mặt thiếu đánh liền trở nên nghiêm túc đến đáng sợ.
Lâm Hàn "......." một ngàn lẽ một câu hỏi cứ thế phải nuốt ngược trở về.
Tâm tình bực bội xoay người nhìn Lôi khuyển " Mi nói xem ... còn cái gì chúng ta cần thẳng thắng với nhau không?"
Lôi khuyển khẽ cụp tai bước đến chân cậu rồi nằm yên giả chết.
Lâm Hàn bật cười " Ha hả được rồi , sớm muộn cũng sẽ biết "Nhẹ nhàng xoa đầu lôi khuyển cười khổ.
Á Lang tinh cầu ,nếu nhất định phải đến thì trừ tinh cầu thủ đô của Á Lang thì chính là Tinh cầu lớn thứ nhì trong tinh hệ ' Tinh cầu Brook ' nơi đây nổi tiếng bởi nhiều tụ điểm ăn chơi cùng đấu trường quy mô lớn.

Trong số đó đấu trường dị thú chính là nơi được hoan nghênh nhất .
Giới thượng lưu thường sẽ mang dị thú cao cấp của mình đến đây khiêu chiến , thứ nhất là thử sức cùng rèn luyện sức chiến đấu cho dị thú của mình , thứ hai là thể hiện sự giàu mạnh của mình ,Thông qua đây cũng thuận tiện tạo thêm nhiều mối quan hệ. Cuối cùng là thu mua dị thú cao cấp có sức chiến đấu mạnh mẽ , chẳng ai lại chê dị thú có sức mạnh nghịch thiên mà chỉ sợ không đủ khả năng khống chế nó nghe lời. Biện pháp mạnh luôn là ưu thế của giới thượng lưu .
Vì để tránh gây phiền Hà ngoài ý muốn Tần Tranh đã kiến nghị mọi người nên thấp điệu mà đi , vậy nên trước khi tiếp cận tinh cầu Brook phi thuyền Tuyết Ưng liền khoát cho mình một màu sắc đồng bộ với những phi thuyền tư nhân khác, trừ bỏ kích thước thì so với những phi thuyền của thương nhân cùng quý tộc khác thì đã là bình thường nhất trong tất cả.
Hai Phi thuyền song song cập bến , sau khi vượt qua kiểm tra thân phận liền hoà nhập vào dòng người tấp nập.
Nhóm cận vệ cùng bảo tiêu vẫn cùng đi nhưng lần này họ đóng vai trò bảo vệ từ xa
nên những người xung quanh chỉ đơn giản nhìn thấy sáu chàng trai siêu cấp Tuấn tú xuất hiện trên đường. Tuy là thấp điệu nhưng trang phục trên người vẫn thể hiện rõ thân phận phú hào của mỗi người .
Lâm Hàn thấp bé đi trong nhóm người liền trở thành tiểu đệ manh manh cực kỳ đáng yêu. Đôi mắt to đen đầy hiếu kỳ không ngừng nhìn ngó khắp nơi , nụ cười trên môi chưa hề thu lại từ sau khi đến nơi này.
Tần Tranh xoa nhẹ lên mái tóc đen mềm mại nở một nụ cười cưng chiều.
Sau đó anh nhìn qua hai người kia nói " Hay là chúng ta đi dạo thêm một lúc rồi hẳn đặt phòng sau , tôi cũng đang muốn thư giản một
Chút " cái chính là vì Lâm Hàn thích.
Đường Ngự Long tất nhiên không ý kiến " Tôi tán thành , đi dạo đúng là ý kiến hay"
Vương Thiên Hành gật đầu , nụ cười dịu dàng đáp " được , cứ theo ý của cậu "
Tần Tranh cũng nhìn anh cười đáp lại " Vậy chúng ta tiếp tục đi"
Nhóm người đi trên đường không khỏi nhìn sáu mỹ nam thêm vài lần , họ chỉ hận không thể tìm cho mình một cái cớ để tiến lên làm quen .
Nhóm khác thì tâm tư đầy phức tạp nhìn cậu trai nhỏ nhắn trong nhóm đang ôm một con vật màu trắng trong ngực , bên cạnh là một con dị thú cấp sáu chưa trưởng thành ,cái chính là nó thậm chí còn không được mang vòng áp chế trên cổ. Cứ như sủng vật mà nghênh ngang đi theo cậu nhóc kia , cái này mà không ai cảm thấy cần phải quản hay sao? Mấy người kia đầu óc có vấn đề ah? Lỡ nó mất khống chế thì hậu quả thật không tưởng tượng nỗi .
Nhưng dẫu họ có muốn gào thét thì vẫn không thể thay đổi sự thật rằng một đội hình như thế rõ ràng rất manh và lãnh khốc.
Mặc kệ trong lòng người khác run rẫy ra sao , nhóm người vẫn ung dung mà đi , họ đã sớm nhìn quen , cũng biết trừ bỏ Lâm Hàn cũng không ai quản nỗi. Cái chính là Lôi khuyển rất Thông minh sẽ không vô cớ gây sự , còn muốn đánh nhau nó cũng sẽ hỏi ý Lâm Hàn mới dám hành động. Mặc dù rất khó hiểu nhưng cũng không ai muốn đàu bới vấn đề.
Đường Ngự Long cũng cảm thấy bản thân cũng hãnh diện lây . Hếch mũi lên trời mà đi ' nhìn đi , dị thú của chúng ta cao cấp như vậy đấy . Các người cứ nhìn mà ngưỡng mộ đi ha ha '
Tần Tranh nhìn cái bộ mặt nghênh nghênh của bạn mình liền muốn cười . Sau đó nhìn Lâm Hàn ngốc manh đang vui vẻ nhìn ngó hai bên đường , tâm trạng vui vẻ lên không ít.
Hai bên đường là những cửa hiệu lớn sáng rực , hút mắt với vô số ánh đèn neol . Biển hiệu lớn nhỏ trôi nổi trên không trung.
Lâm Hàn gần như dán mắt lên gian hàng bán cơ giáp cùng đản thương. Cứ hễ là con trai thì ai mà chẳng đam mê cơ giáp , Lâm Hàn thuộc loại mê điên đảo từ bé nên càng miễn bàn có bao nhiều hứng thú .
Mọi người cùng bước vào cửa hàng . Đón tiếp họ là một người máy trí năng với hình dạng mô phỏng rất giống người thật trừ bỏ câu cú cứng ngắt rập khuôn.
Nhìn cơ giáp với nhiều màu sắc cùng cấp bậc khác nhau ,kích thước bất đồng nhưng đều rất cao lớn.
Lâm Hàn nhìn giá tiền là líu cả lưỡi. ' Thiên ơi , với cái giá tiền này thì đến kiếp nào cậu mới mua nỗi ?'
Trần Phóng nhìn Lâm Hàn đau khổ tiến lên vỗ vai cậu nói " Cậu thích cái này sao? Tôi có thể tặng cậu một chiếc . Cậu cứ chọn tuỳ ý"
Giọng nói nhẹ như mua rau ngoài chợ.
Lâm Hàn cả kinh nhìn anh " Không ....không cần. Tôi chỉ hiếu kỳ chút thôi ha ha với lại căn bản là tôi không có khả năng điều khiển . Không cần phun phí như vậy " mặc dù ngốc nhưng cậu vẫn biết gen của mình thuộc dạng gì đi .
Trần Phóng còn muốn thuyết phục thì bị một giọng nói cực kỳ khó chịu đánh gãy " Biết thân biết phận thì tốt , nhìn là biết phế vật cấp bật thấp kém rồi. Mua cơ giáp cho cậu đúng là phí tiền "
Trần Phóng cau mày nhìn kẻ khốn kiếp vừa đi đến .
Một thanh niên có máy tóc đỏ rực cùng đôi mắt xếch màu nâu đang nghênh ngang nệnh bước đi đến. Bên cạnh hắn là hai bảo tiêu cao to cùng một con lôi khuyển đã trưởng thành ,trên cổ là chiếc vòng áp chế loại đặc biệt .
Trần Phóng chắn người trước mặt Lâm Hàn lạnh lùng mà nhìn hắn " Ngươi đây là muốn gây sự ?"
Tóc đỏ hất hàm đáp " Không , ta chỉ là có ý tốt muốn nhắc nhở ngươi thôi . Vừa nhìn là biết cậu ta không có cửa điều khiển cơ giáp ,Hà tất phí tiền cho thứ vô dụng này" hắn đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn Lâm Hàn.
Vương Thiên Hành lúc này mới lạnh lùng lên tiếng " Việc của chúng tôi không phiền cậu phải quản, nếu không có việc gì khác thì cửa ở hướng kia"
Thanh niên lúc này mới để ý đến thanh niên tiêu soái lạnh lùng trước mặt cùng ba người khác với dáng vẻ anh Tuấn đến bức người đang đứng bên cạnh.

Nhìn đến Tần Tranh lòng hắn khẽ động một cái , đôi mắt tham lam nhìn không muốn rời mắt " Người đẹp ,thật ngại qua tôi không có ác ý , chỉ muốn nhắc nhở mọi người chút thôi ,loại cơ giáp rẻ tiền này không hợp với người như cậu ,hay tôi tặng cậu một chiếc cao cấp hơn xem như tạ lỗi nhé"
Tần Tranh bị tên vô sĩ này làm cho bật cười " Cảm ơn ,tôi không cần cũng không có hứng thú với cơ giáp. Chỉ tuỳ tiện đi dạo thôi "
Người tóc đỏ bị từ chối cũng không ngại " Không sao , vậy tôi có thể đi cũng cậu chứ ,tôi tên Evel . Còn cậu ?" Rất lịch sự mà đưa tay về phía Tần Tranh giới thiệu
Tần Tranh cũng hoà nhã đáp " Tần Tranh " sau đó cũng lịch sự mà đưa tay ra nhưng giữa đường đã bị một bàn tay khác kéo trở về.
Tần Tranh "....."
Vương Thiên Hành lạnh lùng nhìn Evel " Chúng tôi không cần thêm người đồng hành , cậu có thể đi."
Bị phá đám , tâm tình Evel liền tức tối , chưa từng có kẻ mù nào dám có thái độ trước mặt hắn như bây giờ " Ngươi là cái thá gì mà dám xen vào việc của bản thiếu gia ? Ta cảnh cáo ngươi nên thức thời mà ngậm miệng lại nếu không ta sẽ
Cho ngươi phải hối hận. "
Đường Ngự Long vốn khoanh tay xem kịch vui liền không nhịn nỗi chen vào " Nếu không thì sao ? Bản thiếu gia cũng muốn xem xem ngươi có bản lĩnh gì ?"
Evel hất hàm " Ngươi lại là cái thá gì mà dám lớn lối trước mặt ta , không kẻ nào đến Á Lang tinh này mà dám thách thức ta. Ngươi đây là muốn chết sớm ?"
Con lôi khuyển bên chân hắn liền tiến lên nhe nanh hăm dọa ,lông đã dựng đứng lên chớp loé tia điện năng. Đôi mắt vàng nhìn kẻ địch đầy đe doạ.
Đường Ngự Long bị Vương Thiên Hành kéo lùi lại một bước.
Cuộc nói chuyện bệ này sớm đã thu hút không ít người vây xem ,đa phần là xem trò vui , phàm là người thường xuyên đến nơi này ai mà chẳng biết Evel là dạng người không nên đụng chạm . Xem ra mấy người kia là lần đầu đến đây, mọi người vây xem không khỏi thương cảm dùm.
Lâm Hàn nhìn con Lôi khuyển kia liền có chút tự trách .nếu không phải cậu muốn vào xem thì đã không xảy ra việc này. Nếu mọi người vì vậy mà bị thương thì cậu là kẻ đáng chết trăm ngàn lần.
Lôi khuyển cùng cửu vỹ cảm nhận được tâm trạng chủ nhân đang hết sức lo lắng liền cảm thấy con Lôi khuyên bên kia thật chướng mắt. Cửu vỹ cho Lôi khuyển một ánh mắt , sau đó đầy hưởng thụ mà dụi dụi vào lòng ngực chủ nhân cầu vuốt ve.
Lôi khuyển hiển nhiên không phụ hảo ý , đường đường là dị thú cao cấp sao có thể để chủ nhân bị khi dễ như thế. Nó hiên ngang bước đến trước mặt Đường Ngự Long. Trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người trong cửa hàng.
Sau đó là hàng loạt tiếng cười khinh bỉ , loại chưa trưởng thành như nó đúng là dê con không sợ cọp ,ai mấy đều muốn xem cảnh nó bị ngược .
Lôi khuyển đi đến trước mặt kẻ đáng chết dám giễu võ giương oai trước mặt nó.
Màu lông trắng so với Lôi khuyển đã trưởng thành bên kia rõ ràng trắng hơn và đẹp hơn gấp bội . Đôi mắt màu hổ phách rõ mang tính uy hiếp không thể bàn cãi, nó chậm rãi dựng thẳng lông trên người ,dòng điện nhẹ nhàng chớp loé.
EVel nhìn thấy một màn như thế liền cười lạnh " Lên , giải quyết nó cho tau "
Lúc này trái tim mong manh của chủ tiệm đã nhảy lên tận cổ họng ' xong , xong thật rồi . Mấy người ra ngoài đánh nhau không được ah ? Sao nhất định phải đánh nhau trong này a! '
Đại Lôi khuyển bắt đầu chuyển sang trạng thái công kích ,mọi người bất giác đều rời xa phạm vi ảnh hưởng.
Lôi khuyển thu lại tâm tình đùa bỡn , không đợi kẻ địch tấn công, nó trực tiếp công kích trước bằng một đòn trí mạng, thời gian ra đòn của nó còn nhanh hơn nữa nhưng nó vẫn không muốn bị bại lộ quá sớm . Một Chiêu này của nó đủ hạ một dị thú cấp bảy trưởng thành càng miễn bàn tới thứ thấp kém kia.
Ầm ..... một tiếng nổ long trời vang lên sau ánh chớp sáng rực.
Mọi người chết lặng nhìn cảnh tưởng vừa xảy ra , nhanh đến nỗi họ còn không hiểu chuyện gì?
Màn khói dần tản đi , trước mặt mọi người là con lôi khuyển còn chưa trưởng thành vẫn hiên ngang đứng đó không chút trầy xước ,phía xa xa là lôi khuyên của Evel . Nó nằm
Yên bất động trong Đống đỗ nát , trên lông là những vết cháy xém rất rõ ràng.
Mọi người chết trân mà đứng nhìn " Đậu , cái thể loại nghịch thiên này là gì đây ?"
Evel gào lên " Không , không
thể nào ? Đứng lên , mau đứng lên cho ta"
Nhưng tất cả đều vô dụng.
Lôi khuyển thu lại điện áp nhẹ bước đi về bên cạnh Lâm Hàn cọ cọ chân cậu cầu khen thưởng.
Cửu vỹ nhìn nó đầy bất mãn ' Đồ ngu ' khiêm tốn như mi chỉ tổ chuốc thêm phiền phức.
Mọi người " Đậu ..... "
Vương Thiên Hành , Tần Tranh , Đường Ngự Long , bạch Lạc Sơn , Trần Phóng đều trợn to mắt mà nhìn lôi khuyển " ...... "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.