Trên tiểu tinh cầu 3006 , Trần Phóng đã đến nơi an toàn, chân vừa chạm đất liền không ngủ không nghỉ mà lùng sục khắp nơi trên tinh cầu , nghe ngóng mọi tin tức có liên quan đến cây lá độc nơi này , mỗi loại anh đều lấy một ít để thí nghiệm .
Mọi công sức bỏ ra dường như không uổng phí , cuối cùng anh cũng tìm được loại cây có tên gọi nabat , cây rất lùn , khu vực phân bố lại ít và nằm những nơi nguy hiểm ,lá có hai màu xanh phía dưới và đen phía trên.
Chỉ là ..... chỉ là dù đã cố gắng rất nhiều nhưng anh vẫn thất bại, áp lực càng lúc càng lớn. Đối với một thiên tài thì hai chữ " Không thể" tựa hồ không tồn tại. Mặc dù không thể một lần trị dứt điểm nhưng anh đã có thể kiềm hãm thời gian phát độc , thứ anh cần lúc này chính là thời gian.
Trên đường trở về anh gọi cho Chu quản gia báo cáo tiến triển, những tưởng sẽ được nghe tin tốt nào đó và nhìn thấy Lâm Hàn cười nói vui vẻ chờ anh về thì cái anh nhận được chỉ là một câu nói " Lâm Hàn đã bị bắt cóc "
Nhưng rất may tin tức Tần gia rất linh thông, tin tức liền đến tay nhanh chóng. Chu quản gia nói cho Trần Phóng biết nơi Lâm Hàn sẽ đến và cả Thông tin của chủ nhân con tàu buôn hiện tại mà anh phải đi tìm.
Do vấn đề tế nhị nên Trần Phóng không thể đi đến đó bằng tàu của quân đội nên anh đã chuyển sang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603276/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.