Tần Phong bỗng thấy tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, bước thật nhanh đến bancon. Một vệt máu màu đen đã khô lại từ lâu, một giọt lại một giọt rãi rác trên thành lan can. Một vũng máu nhỏ rơi trên sàn nhà .... chỉ một chỗ mà không vương vãi ra xa. Có thể nhìn ra chủ nhân của nó đã đứng yên bất động tại nơi này không hề hốt hoảng .
Tần Phong như có thể nhìn thấy được bóng dáng Lâm Hàn trấn định nhìn bàn tay đầy máu vẫn đang nhỏ xuống từng giọt , từng giọt như thể đang nhìn chiếc đồng hồ cát đang từng chút vơi đi . Nhìn thời gian sinh mạng đang trôi đi qua kẽ tay không thể níu kéo trở lại.
Tay khẽ đặt lên ngực,Tần Phong thấy tim mình đau nhói, như bản thân đang dần mất đi thứ gì đó quan trọng . Việc hít thở bỗng trở nên thực gian nan .....
Tần Phong " Không ,sẽ không có chuyện gì". Anh lập tức mở quang não muốn gọi cho Lâm Hàn nhưng ...... ngón tay thon dài hữu lực tựa như bị bấm nút dừng giữa không trung.
Giờ phút này anh mới nhận ra anh không có số quang não của Lâm Hàn, anh cái gì cũng không biết ..... anh chưa từng nghĩ bản thân sẽ có lúc gọi cho cậu. Cọng rơm cuối cùng cũng bị anh vứt đi mất. Tần Phong cực kỳ phẩn nộ bản thân quá vô tình, anh biết sự việc sẽ không hề đơn giản,nếu không có việc thì Chu quản gia sẽ không quyết tuyệt như thế. Mặc dù Lâm Hàn vốn là kẻ đáng ghét nhưng vẫn là người cần anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603274/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.