Trãi qua một đêm bình yên không mộng mị, Lâm Hàn hôm nay tinh thần vô cùng sảng khoái, lên sẵn lịch trình cho hôm nay nên Lâm Hàn nhanh chóng thu thập chính mình , vẫn là chiếc áo thun đơn giản tươi màu, Chiếc quần da ôm lấy đôi chân dài, chiếc áo khoát da cũng một màu đen tuyền, trong cậu hôm nay thật cá tính . Càng thêm phần năng động hơn mọi ngày,nụ cười tươi đến rạng rỡ. Cậu vừa bước xuống lầu , có chút bất ngờ mà nhìn thấy Tần Phong vẫn nhàn nhã ngồi trong phòng khách.
Tần Phong ngoài ý muốn có chút không tự chủ được ánh mắt ,cứ muốn nhìn cậu thêm vài lần , sao trước giờ anh lại không nhìn ra cậu. ..... lại có thể dễ nhìn như thế. Chết tiệt ....,lại nghĩ đi đâu rồi.
Lâm Hàn hết cách đành chào hỏi Tần Phong rồi chuồn lẹ
Lâm Hàn " Tần Thiếu chào buổi sáng " cậu cười với anh bằng nụ cười tươi rực rỡ như với tất cả mọi người ,lòng cậu giờ không đắn đo những thứ nhỏ nhặt như trước nữa.
Tần Phong "........umm” anh có chút không kịp thích ứng với nụ cười này của cậu, chẳng lẽ việc sắp được ly hôn với anh khiến cậu vui đến vậy sao? Thế thì trước kia đòi sống đòi chết cũng không muốn ly hôn thì lại là cái gì??? Anh có chút không thông.....
Chu quản gia rất kịp thời mà gấp than quạt lửa.
Chu quản gia" Lâm thiếu, chuyện là thế này. Hôm qua sau khi cậu nói với tôi là muốn đi đến những khu du lịch sinh thái để dạo chơi, thật trùng hợp hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603269/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.