Bên ngoài cửa sổ nắng đã lên cao,nhưng Lâm Hàn một chút sức lực và động lực để thức dậy cũng không có , cả người cậu đều uể oai đau nhức, đặc biệt là vùng lưng và ngực , cảm giác như ai đó cứ nhắm ngay đó mà đấm vào.
Cơ thể mệt mỏi rã rời chỉ muốn ngủ thêm chút nữa,nhưng ... cái nhu cầu siêu cấp thiết buộc cậu phải rời giường , cậu vừa động bật người ngồi dậy đã cảm thấy như công sức ngủ nguyên một đêm đều đi tong.
Một chút năng lượng nạp được bỗng chốc tột hơn phân nữa. Hít một hơi thật sâu đè nén sự mệt mỏi mà lê từng bước vào toalet giải quyết nỗi sầu nhân tiện đánh răng rửa mặt cho tỉnh người , không có cái lý do gì mà để bản thân nhếch nhác .
Trở về được giường của mình Lâm Hàn như nõ hết đà, buông bỏ sự chống đỡ, đưa tay ôm ngực đè nén cơn đau, từng tiếng thở dốc nặng nề mà đau đớn . Cậu cố trấn định cảm xúc của mình, mở to đôi mắt đã ngập nước để giữ cho bản thân thanh tỉnh.
Không lâu sau cơn đau cũng đi qua, Lâm Hàn khẽ cười mai mĩa bản thân . cậu biết bữa trưa hôm nay đi tong rồi , đành mở ngăn kéo lấy ra một túi dịch dinh dưỡng lót dạ rồi ngủ tiếp. Cơ thể cậu giờ đây cần ngủ thật nhiều mới có thể hồi phục , thật không ngờ đến cái thời đại này mà vẫn có người bị cái loại bệnh suy nhược thần kinh rẻ tiền này mà không trị được . Thật tò mò lắm nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603265/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.