“Ngải Tố, cậu ta nói thật sao? Cậu thật là anh trai cậu ta?” Hải Nhân Tư là người đầu tiên ồn ào. 
La Tố không trả lời, nhưng Ngải Lộ lại hướng gương mặt tươi cười của mìnhvề phía Hải Nhân Tư nói: “Cậu là bằng hữu của anh trai tôi?” 
“Đúng đúng, đúng vậy, tiểu tử Milan cũng vậy!” Hải Nhân Tư không hề nhận ramục đích bên dưới nụ cười của Ngại Lộ, vì thế cậu phấn chấn ôm vaiMilan, kích động không thôi: “Chúng ta chẳng những là bạn thân nhất củaNgải Tố, còn là xá hữu [bạn cùng phòng kí túc xá], mỹ nhân, nể mặt anhtrai cậu, hẳn là nên cho bằng hữu tốt của anh trai có cơ hội đi?” 
Hải Nhân Tư nói xong liền chớp mắt nhìn nhìn Milan, ý bảo là tên si tìnhnày theo đuổi ngươi lâu như vậy, cũng nên đáp lễ một chút đi. 
Chỉ số thông minh của Ngải Lộ đương nhiên không thấp, cậu lập tức hiểu ýHải Nhân Tư, không chỉ hắn, đám giống cái bên người Ngải Lộ cũng bậtcười khanh khách, trong khoảng thời gian này Milan tấn công mãnh liệtthế nào bọn họ đều thấy cả, tuy đối phương chỉ là á thú, bất quá có kimđản thú cũng đủ làm bọn họ phải suy tư, ít nhất ở cùng Milan thì đời này không cần quan tâm vấn đề đại phú đại quý. 
“Ngải Lộ, thế nào?Nếu là bằng hữu của anh trai, cậu có cần suy nghĩ chút không?” Hồn thúgiống cái Hưu Tư đứng bên cạnh Ngải Địch mỉm cười, Hưu Tư có mái tóc dài màu xanh biển, ánh mắt cũng màu lam, tuy diện mạo không bì kịp Ngải Lộ, bất quá trong số giống cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-hon/97912/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.