Thừa dịp ban ngày Tư Lôi Tạp đến quân bộ làm việc, La Tố mang Tiểu Bạch vàophòng thí nghiệm, Tiểu Bạch vì không thể nói chuyện nên chỉ có thể biphẫn quơ quơ nắm tay bé xíu, ý đồ muốn giãy khỏi ‘ma trảo’ của La Tố.
“Chết tiệt, mau buông lão tử ra! Lão tử cảnh cáo ngươi, chờ lão tử khôi phụcchân thân, ngươi nhất định phải chết!” Tiểu Bạch, cũng chính là Kì Lânhoàn toàn không tiếp thu giáo huấn lần trước, tính tình táo bạo uy hiếpLa Tố.
Chỉ tiếc uy hiếp của Tiểu Bạch không có chút tác dụng nào, lúc La Tố dùng tay ‘mơn trớn’ bộ phận quan trọng nào đó trên cơ thể nó, Tiểu Bạch liền bật người ngừng phê phán.
“Ngươi, cái tên biếnthái này! Nói trước, lão tử cũng không phải sợ ngươi! Lão tử là hiếm códịp tốt bụng, nói đi, ngươi muốn hỏi gì?” Tiểu Bạch dùng nắm tay mũm mĩm bụm kín bộ phận trọng điểm nói.
“Lần trước ngươi nói, câu chuyện thần thoại thế giới này lưu truyền là thật, mà ngươi là Kì Lân chânchính, nói cách khác ngươi đã phản bội Thao Thiết?” La Tố đi thẳng vàovấn đề hỏi.
“Hừ hừ, tên Thao Thiết ngu ngốc kia bị ta lừa thìđúng hơn! Ngươi nói xem có tên nào ngu xuẩn tới mức đem thần đan đưa cho người khác?” Kì Lân dùng cơ thể Tiểu Bạch, trở mình xem thường.
“Tôi đột nhiên cảm thấy, Thao Thiết muốn giết chết ngươi là hoàn toàn chính xác.”
“Quá khen quá khen, kẻ điên kia mấy vạn năm trước đã nói muốn giết ta, cuốicùng còn không phải bị cự…” Tiểu Bạch nói tới đây thì vội vàng bụmmiệng, hiển nhiên đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-hon/1855320/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.