Ngay lúc bầu không khí giữa Tu Lôi và Tư Lôi Tạp vô cùng căng thẳng, Ôn TưĐặc từ trên lầu đi xuống, vì vừa tắm xong nên hai gò má Ôn Tư Đặc hơiphiếm hồng, con ngươi xám cũng có chút sương mờ, kết hợp với nốt lệ chíbên khóe mắt, thoạt nhìn còn mê người hơn bình thường.
“Người của anh tới, anh định trốn thế nào?” La Tố giương mắt, thản nhiên nhìn về phía Ôn Tư Đặc.
Ôn Tư Đặc nhún vai, cũng không trả lời mà đi ngang qua Tu Lôi cùng Ôn Tư Đặc, tiến vào nhà bếp rót chén nước.
Tu Lôi lúc Ôn Tư Đặc đi ngang qua người mình thì thả nắm tay đang túm áoTư Lôi Tạp, nhìn chằm chằm bóng dáng Ôn Tư Đặc, hơi nheo mắt: “Anh không muốn nói gì với tôi sao?”
Ôn Tư Đặc không nhanh không chậm uống ngụm nước, sau đó nhếch nụ cười chiêu bài bên môi, ôn hòa nói: “Không có.”
Tu Lôi hừ lạnh một tiếng: “Tốt lắm, anh đừng có hiểu lầm, ta chỉ tới đón con thôi!”
Ôn Tư Đặc nghe vậy, sắc mặt không hề biến đổi, thong dong nói: “Cứ tự nhiên.”
La Tố thấy bầu không khí khẩn trương giữa hai người, khẽ thở dài, cậukhông có ý định nhúng tay vào, có một số việc Ôn Tư Đặc phải tự mìnhthông suốt. La Tố nháy mắt với Tư Lôi Tạp, anh hiểu ý lập tức cùng La Tố rời khỏi phòng khách, thuận tiện còn túm luôn đứa con Tiểu Hôi đáng yêu của bọn họ.
“Ô~?” Tiểu Hôi nằm trong lòng phụ thân ló đầu ra,tựa hồ không hiểu bọn họ vì sao phải dời trận địa, bất quá sau khi La Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-hon/1855315/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.