La Tố nghe vậy, khóe miệng co rút một chút sau đó nói: “Tôi không yếu ớt tới mức đó, tôi có thể tự bảo vệ mình.”
“Tôi biết.” Tư Lôi Tạp biết rõ năng lực La Tố, nhưng thế cục quân bộ trướcmắt, năng lực ảo giác của La Tố không thể giải quyết được.
“Tìnhhuống thực không xong?” La Tố nhận ra ngụ ý của Tư Lôi Tạp, tuy bìnhthường anh cũng rất nghiêm túc, nhưng chân mày anh rất ít khi nhíu chặtnhư vậy.
“Phái cấp tiến của quân bộ chủ trương bức bách Kì Lânthức tỉnh, tuy tạm thời bị tổng đại tướng áp xuống, nhưng không thể xácđịnh bọn họ có hành động gì sau lưng hay không, vì thế trước mắt tìnhcảnh của em rất nguy hiểm.” Ánh mắt Tư Lôi Tạp nhìn La Tố tràn ngập lolắng.
“Cho nên?” La Tố dùng thìa quấy cà phê nói.
“Quân bộ quyết định tạm thời sẽ do tôi tới bảo hộ em.” Tư Lôi Tạp nói ra đáp án.
“Anh có thể nói thẳng là gia gia bảo anh tới bảo hộ tôi mà.” La Tố không chút lưu tình vạch trần Tư Lôi Tạp.
“……” Tư Lôi Tạp trầm mặc, thân là ‘trung khuyển’ anh phát hiện mình hoàn toàn không thể phản bác La Tố.
“Tình huống đại khái đã rõ rồi, nói thế lực phân bố trước mắt của quân bộ cho tôi nghe đi.” La Tố nói vậy ý chỉ nhân số của phái bảo thủ, trung lậpcùng cấp tiến. Đối với La Tố mà nói, nếu phái cấp tiến giành thắng lợitrong cuộc nội chiến này, như vậy tình cảnh của cậu sẽ vô cùng bất lợi,kết quả xấu nhất là cậu có thể phải đối lập với toàn bộ quân đội.
Tư Lôi Tạp cũng biết tính nghiêm trọng của sự việc, vì thế tuy lời nói vẫn ngắn gọn nhưng lại tận lực nói rõ những điều mấu chốt nhất. Trước kiaLa Tố còn không nhận ra, nhưng nghe Tư Lôi Tạp tự thuật xong cậu mớihiểu được suy nghĩ thật sự của Tư Lôi Tạp, tuy nhìn bộ dáng có vẻ trầmmặt ít lời, nhưng kì thực nam nhân buồn tao này, chuyện gì cũng hiểuđược.
“Đúng là cục diện không xong……” La Tố nghe Tư Lôi Tạp trình bày xong, khẽ thở dài. Phái cấp tiến cùng phái bảo thủ là 5/5 sao? Nóicách khác mấu chốt nằm trên người phái trung lập, phỏng chừng hiện tạiđang cực lực mượn sức từ phái trung lập.
La Tố không phải ngườicủa quân bộ, vì thế cậu không có cách nào nhúng tay vào chuyện này, hơnnữa so với mình thì cậu càng lo lắng chuyện Ôn Tư Đặc hơn, vốn cậu địnhchờ phong ba qua đi, dựa vào thân phận Kì Lân để cứu Ôn Tư Đặc, nhưngnếu cậu hoàn toàn quyết liệt với quân bộ, chỉ sợ không thể giúp mà cònliên lụy anh……
Tư Lôi Tạp cầm tay La Tố, mái tóc đen ngang ngượcrơi trên đầu vai, gương mặt nhìn nghiêng lại càng tăng thêm phần thâmthúy, tuy gương mặt nghiêm túc tới mức lạnh lùng, bất quá La Tố lại cảmthấy nam nhân ngốc này đang lo lắng.
“Sao không biến thành cựlang an ủi tôi một chút?” La Tố khó có dịp trêu chọc nói. Vốn chỉ là một câu nói đùa, nhưng không ngờ chỉ trong một giây sau đó Tư Lôi Tạp đãnhanh chóng biến thành bộ dáng cự lang.
Cự lang lắc lắc cái đuôi, nhanh chóng nhảy xuống ghế đi tới bên người La Tố, dùng cái đầu lớn của mình mà cọ cọ lòng bàn tay cậu. Phải biết là động tác này cự lang bìnhthường rất ít khi dùng, cự lang chỉ biết dùng ánh mắt để yêu cầu La Tốmột vài chuyện mà thôi. Có thể nói lang ca sau khi hôn được La Tố thìcàng ngày càng dũng cảm biểu hiện chính mình, đương nhiên vẫn dùng hìnhlang.
“……” La Tố nhìn cái đuôi không ngừng lay động, hai lỗ taicũng run run, nhịn không được đưa tay ôm cổ cự lang. Xúc cảm từ bộ lông, bề ngoài suất khí này…… quả nhiên cậu không hề có chút kháng cự nào đối với cự lang.
Cuối cùng, Tư Lôi Tạp hình lang cùng La Tố trở vềkí túc xá. Lúc hai người trở về đã là nửa đêm, chính là bọn Hải Nhân Tưcùng Milan vẫn chưa chịu đi ngủ. La Tố vừa mở cửa, Hải Nhân Tư liền theo phản xạ có điều kiện bật người khỏi sô pha, cứ như nói mớ mà lầu bầu:“Bạn thân, như vậy không tốt…… tiến triển quá nhanh a, cậu và lang cakhông thể…… không thể như vậy….. khò khò…….”
Tư Lôi Tạp: “…….”
La Tố: “…….”
Hải Nhân Tư còn chưa nói xong đã ngã lăn xuống sô pha, phát ra tiếng ngáyđều đều. Trong bóng tối, mày La Tố hơi nhíu lại một chút. Dùng đầu ngónchân suy nghĩ cũng đoán được bọn Hải Nhân Tư và Milan đang suy nghĩ đếnchuyện gì, đơn giản chính là cậu cùng Tư Lôi Tạp ra ngoài làm ‘trao đổisâu sắc’ về thân thể và tâm linh. Xem ra phạt Hải Nhân Tư uy A Phấn mộttuần là quá nhân từ.
Bởi vì sợ đánh thức Hải Nhân tư cùng Milan,vì thế lúc La Tố vào phòng khách không mở đèn, chỉ dùng màn hình ánhsáng để thấy được đường đi. Lúc đi qua người Hải Nhân Tư, La Tố thuậntay kéo tấm chăn bị Hải Nhân tư đạp xuống đất. Đây không phải cậu tốtbụng gì, chỉ là trong nhận thức của cậu thì chỉ có lúc Hải Nhân Tư vuisướng nhất cậu mới có thể trừng phạt nhiều thêm vài tuần, hơn nữa cònphải để cậu ta khắc sâu được câu nói…… cái gì là họa từ miệng mà ra.
Làm xong hết thảy, La Tố mang theo Tư Lôi Tạp trở về phòng mình, bởi vì Hải Nhân Tư và Milan ngủ ngoài phòng khách nên phòng La Tố không có mộtbóng người. Tư Lôi Tạp không phải lần đầu tiên vào phòng La Tố, vì thếanh dùng hình thái cự lang, quen thuộc nhảy lên giường La Tố, đầu gốilên gối nằm, cái đuôi dài màu xám lắc trái lắc phải, giống như đang gọiLa Tố lên giường nghỉ ngơi.
La Tố trầm mặc, vì sao cậu cảm thấycự lang bán manh ngày càng thuần thục như vậy? La Tố cởi áo khoác, vốncậu định cởi luôn áo sơ mi, thay áo ngủ, chính là ánh mắt sáng rực củacự lang phía sau làm cậu run sợ một chút, trong nhà có một con đại hôilang như hổ rình mồi, chuyện thay quần áo này rất đáng chú ý a.
Bất quá sau đó La Tố lại cảm thấy có chút buồn cười, đúng là cậu càng sốngcàng đi lùi, tuy cậu cùng Tư Lôi Tạp có quan hệ người yêu, nhưng bọn họđều là nam nhân, cậu có thì Tư Lôi Tạp cũng có, có gì mà phải nghĩ mọichuyện phức tạp cả lên.
Nghĩ như vậy, La Tố thực thản nhiên cởiáo sơ mi, lộ ra nửa người trên. La Tố cởi quần áo cùng mặc quần áo chongười ta cảm giác hoàn toàn bất đồng, mặc áo blu trắng cậu dễ dàng chongười ta có cảm giác yếu ớt, nhưng lúc cởi quần áo thì ngoài dự đoán.Tuy dáng người La Tố cũng không vạm vỡ, bất quá không béo, cơ thể vừavặn làm cậu có cảm giác tràn ngập sức sống.
Làn da La Tố rấttrắng, mặc dù lúc ở rừng nhân tạo cậu luôn đứng dưới ánh mặt trời, nhưng cậu có phơi nắng cũng không đen, ngay cả kiếp trước thời tận thế cũngvậy, cứ như ánh mặt trời hoàn toàn bị ngăn cách bên ngoài da cậu vậy.
Động tác thay quần áo của La Tố rất nhanh, lúc cậu cầm lấy áo ngủ trên đầugiường khoác vào người, chuẩn bị gài cúc cáo thì một cái đầu sói thậtlớn trượt ra ngoài giường làm động tác của cậu chậm lại. Nếu cậu khôngnhớ nhầm thì vừa nãy cự lang đã nằm lên gối đầu, chuẩn bị ngủ rồi mà, bộ dáng tràn ngập tinh thần này là sao a?
Tuy đại khái cũng đoánđược Tư Lôi Tạp nghĩ gì, bất quá….. cố ý ngồi dậy, còn đưa đầu lang nhắm thẳng phía cậu, dùng đôi lang mâu màu xám thâm sâu kia không chútchuyển mắt theo dõi cậu….. nếu không phải cự lang thoạt nhìn có bộ dángbưu hãn như cảnh khuyển, phong phạm như trung khuyển bảo hộ chủ, thì chỉ dựa vào hành vi hành nó có thể quang vinh đăng quang vương miện sắclang ngay, vì thế mới nói…. khí chất đúng là vấn đề mấu chốt.
LaTố cài cúc áo ngủ xong, liền leo lên giường. Cự lang thấy thế thì vôcùng phối hợp cũng nằm xuống, nhường một khoảng trống cho La Tố. Khôngchỉ như thế, lúc La Tố nằm xuống cự lang còn tự giác giao ra cái đuôicủa mình, đảm đương nhiệm vụ thảm lông, tuy La Tố rất muốn nói với TưLôi Tạp, bây giờ đã sắp tới mùa hè rồi…..
Cũng may trong phòng có điều hòa, có thể điều chỉnh nhiệt độ. Tắt đèn. La Tố trở mình, bởi vìthể hình cự lang rất lớn nên La Tố khó tránh cọ tới bộ lông cự lang, bất quá La Tố cũng không để ý, cậu vốn là bác sĩ thú y, thực thích xúc cảmcủa bộ lông nhóm động vật.
La Tố theo bản năng vươn tay, ôm lấycổ cự lang, cự lang đột nhiên mở to đôi mắt xám, bất quá nó không chốngcự, chỉ áp sát đầu mình vào La Tố thêm một chút.
Bóng tối baotrùm căn phòng, ánh trăng yên lặng chiếu vào đầu giường tạo thành bóngma loang lổ. Trong phòng thực yên tĩnh, La Tố cùng cự lang đều không lên tiếng, cứ như đã ngủ rồi.
Đột nhiên, một âm thanh nhàn nhạt đánh vỡ yên tĩnh, La Tố chậm rãi mở to mắt, thấp giọng nói: “Nếu có một ngày tôi đối lập với cả liên minh, anh không cần giúp tôi.”
“Ngao ô~” Cự lang ngẩng đầu lên, tựa hồ muốn thấy biểu tình của La Tố lúc này.Dưới ánh trăng, đôi ngươi đen của La Tố phản chiếu ánh trăng bàn bạc,giống như dòng suối lạnh lẽo làm người ta có cảm giác trái tim mình băng giá.
Tư Lôi Tạp nhíu mày, tuy anh đang trong hình thái cự lang,bất quá cự lang nhíu mày, lực sát thương so với hình người càng lớn hơn, cảm giác đặc biệt nghiêm túc cùng bưu hãn. Tư Lôi Tạp muốn biến về hình người, hỏi La Tố vì sao đột nhiên lại nói như vậy, chính là cổ bị La Tố ôm chặt như vậy anh rất khó biến thân.
Cự lang lại ngẩng đầu,tru lên vài tiếng, nhưng La Tố cứ tựa như không nghe thấy, không hề đáplại. Tư Lôi Tạp biết đây là La Tố không muốn nói chuyện, vì thế anh nằmúp sấp xuống, im lặng canh giữ bên người La Tố.
Nửa đêm, bởi vìngủ say nên tay La Tố ôm cổ cự lang thoáng buông lỏng một ít. Tư Lôi Tạp thừa dịp này nhanh chóng biến thành hình người, anh không điều chỉnh vị trí, chỉ hôn nhẹ lên trán La Tố, sau đó nhắm mắt lại.
Sáng sớmhôm sau, lúc Hải Nhân Tư mở cửa phòng suýt chút nữa bị hình ảnh trướcmắt chọt mù mắt. Bởi vì Tư Lôi Tạp cùng La Tố vẫn duy trì tư thế trướckhi ngủ hôm qua, vì thế trong mắt Hải Nhân Tư, La Tố vô cùng ngang ngược ôm lấy Tư Lôi Tạp, mà Tư Lôi Tạp với thân mình cao lớn lúc này lạigiống như một người vợ nhỏ rúc vào lòng La Tố.
Hải Nhân Tư khôngbiết hôm qua trước lúc ngủ Tư Lôi Tạp là hình lang, vì thế hình ảnh nàyđặc biệt kích thích, cái miệng của cậu ta trương thành hình chữ O, hơnnửa ngày cũng không lấy lại tinh thần. Này, quan hệ cao thấp hoàn toànkhông đúng đi? Phải là lang ca ôm A Tố vào lòng mới đúng, sao hiện tạilại hoàn toàn tương phản thế này? Hay là cậu và Milan đều đoán sai cả?Kì thật người coi trọng đối phương là A Tố, bởi vì lang ca không chịutheo nên A Tố dùng đủ mọi thủ đoạn để bức bách lang ca ngoan ngoãn đivào khuôn khổ?
Hải Nhân Tư nhất thời bị suy nghĩ của mình chấnkinh, cậu vội vàng ném suy nghĩ này ra khỏi đầu, nhất định là cậu nghĩnhiều quá rồi, lang ca là giống đực xuất sắc như vậy, thực lực cường đại đến vậy sao có thể bị A Tố uy hiếp chứ! Hải Nhân Tư nghĩ vậy, cảm thấymình thoải mái hơn hẳn.