Một tuần tiếp theo, La Tố đều vội vàng thăng cấp cho khế ước thú, vì lựctinh thần tăng cao nên một lần cậu có thể thăng cấp cho hơn 10 con khếước thú, đẳng cấp càng ta thì càng tiêu phí nhiều hơn. La Tố từng kiếnthức được sự lợi hại của năng lực thôn phệ, vì thế cậu thăng cấp hai con thôn phệ thú. Thôn phệ thú là khế ước thú cấp S đã có trí tuệ sơ cấp,bất quá trên người chúng nó cũng không có con chíp để mở cửa điện tử,khế ước thú có đặc quyền này cơ bản chỉ nằm từ khu 95 trở lên.
La Tố suy nghĩ tới tình cảnh trước mắt của mình, vì thế cậu lén cài conchíp có thể ra vào cửa điện tử lên lớp lông của thôn phệ thú, nếu cậuphát sinh xung đột với quân đội, ít nhất khế ước thú ở đây cũng có thểđúng lúc chạy tới bên người cậu.
Trong khoảng thời gian này TạpKì Ân cũng khôi phục giờ giấc đi học và nghỉ ngơi trước kia, cơ bản ngày nào cũng tới lớp. Ngoài dự kiến của La Tố chính là Tạp Kì Ân cứ bámdính lấy cậu, bất luận là điều phối thức ăn hay vào rừng nhân tạo chămsóc khế ước thú, Tạp Kì Ân một tấc cũng không chịu rời.
Tiếp xúcvài ngày, La Tố rốt cục hiểu được dụng ý của Tạp Kì Ân. Tạp Kì ân muốntừ trên người cậu để biết cách làm cho nhóm khế ước thú hoan nghênh, Tạp Kì Ân tựa hồ cho rằng cậu có thể thân thiết với nhóm khế ước thú nhấtđịnh có bí mật và thủ đoạn đặc biệt.
La Tố không có khả năng đemchuyện lực tinh thần nói cho Tạp Kì ân, hơn nữa từ sau bữa cơm đó, cậuliền có tâm tình khá phức tạp về người này. Theo mức độ nào đó thì TạpKì Ân cũng là người bị hại, nhưng cậu không có cách nào đồng tình, tựanhư lời Uy Nặc, cho dù Tạp Kì Ân là Kì Lân thật thì với tính cách đócũng chỉ có thể bị chìm trong sức mạnh, ngay cả Tu Lôi còn không chốngcự được dã tâm của Thao Thiết, thì Tạp Kì Ân làm sao có khả năng này?
Bởi vì không muốn nói nhiều với Tạp Kì Ân, nên La Tố chỉ dạy cậu ta một vài kĩ năng cơ bản, thời gian còn lại đều tận lực né tránh, bởi vì cậu cầnmột mình thăng cấp khế ước thú.
La Tố có thói quen làm mặt lạnh,vì thế đi chung với nhau, Tạp Kì Ân chỉ cảm thấy La Tố căn bản khôngmuốn nhìn mình, tâm tình ghen tị cùng không cam lòng lập tức bị phóngđại vô hạn. Hừ, có gì đặc biệt hơn người đâu, chờ cậu thức tỉnh Kì Lânrồi, không biết ai có thiên phú về khế ước thú hơn ai! Tạp Kì Ân khóchịu cũng chỉ có thể nghĩ vậy để tự an ủi mình.
Thăng cấp hơnphân nửa huyễn nhãn thú, La Tố tranh thủ tới khu nuôi dưỡng số II ởtrung tâm thành phố vào ngày nghỉ. Cả liên minh chia thành 21 thành phố, chỗ La Tố, thành phố A có thể xem là nơi kinh tế phát triển mạnh nhất,bởi vì học viện Thú Hoàng nổi danh nhất ở liên minh nằm ở đây.
Thành phố A trừ bỏ rừng nhân tạo của học viện Thú Hoàng, còn hai trung tâmnuôi dưỡng khế ước thú khác. Một là trung tâm số II ở trung tâm, còn một nơi là trung tâm hoang dã ở Bắc Ngoại Sâm. Bắc Ngoại Sâm là một trungtâm sinh thái tự nhiên thuần chủng, vì thế có thể nhìn thấy những khếước thú rất quý hiếm, tỉ như khế ước thú hệ thủy của Ngải Địch chính làkí kết từ Bắc Ngoại Sâm.
La Tố sở dĩ không lựa chọn Bắc Ngoại Sâm vì đó là trung tâm hoang dã, nơi này là rừng rậm dày đặc còn có các khu vực nguy hiểm, vì thế trừ bỏ nhân viên, bình thường quá trình thẩm trakhá nghiêm ngắc, trừ phi có người đi cùng nếu không một á thú như La Tốcăn bản không thể tiến vào.
Trung tâm nuôi dưỡng số II quản lílơi lỏng hơn nhiều, dù sao toàn bộ đều được cơ giới hóa nên hệ số antoàn rất cao, dân chúng bình thường cũng có thể tiến vào. Mặc khác trung tâm nuôi dưỡng số II và rừng nhân tạo có một điểm bất đồng, trung tâmnuôi dưỡng số II tuy chủng loại nhiều nhưng số lượng khá ít, hơn nữa nơi này còn hoàn toàn mở cửa, nói trắng ra là khá giống sở thú trong kiếptrước của La Tố, không ít thú nhân chọn nơi này để hẹn họ, bởi vì có thể nhìn thấy đủ loại khế ước thú.
Cũng vì đặc điểm này nên khế ướcthú được dưỡng ở đây cũng không phải chủng loại rất lợi hại, thứ nhất là sợ tạo thành nguy hiểm, thứ hai là gây ra khủng hoảng.
La Tố sởdĩ bọn trung tâm nuôi dưỡng số II bởi vì nhìn trúng số khế ước thú ởđây, cậu không thiếu khế ước thú có sức mạnh cường đại, bởi vì rừng nhân tạo có khế ước thú cấp S. Mục tiêu của La Tố chính là loại khế ước thúcó kích thước nhỏ như huyễn nhãn thú, tuy huyễn nhãn thú là hệ hỗ trợnhưng đối với cậu mà nói, số lượng càng nhiều thì quy mô tạo ra ảo giáccàng lớn, càng mạnh.
Mặc khác khế ước thú như la mật khâu, phonghồ và ngốc ngốc thú cũng không tồi, nhất là ngốc ngốc thú, chỉ một conthì lực may mắn gia tăng rất nhỏ, nhưng một trăm con, một ngàn con, thậm chí một vạn con thì tác dụng có thể nói rất khả quan.
Bởi vì lực tinh thần đã tăng đáng kể nên La Tố rất nhanh kết nối tinh thần vớiphần lớn khế ước thú ở trung tâm nuôi dưỡng số II, bất quá nơi này cóquá nhiều du khách nên cậu không tiện thăng cấp, chỉ có thể gieo hạttrước rồi tính sau.
Nếu có thể, La Tố cũng không muốn có ngàyphải sử dụng nhóm khế ước thú này, bất quá cậu sẽ không ngừng năng lựcthăng cấp. Có thể đây là chứng bệnh chung của nam nhân, luôn hi vọngmình có thể trở nên mạnh mẽ hơn, huống chỉ cần nghĩ tới một ngày có thểđiều khiển tất cả khế ước thú của liên minh, nhiệt huyết trong ngườikhông khỏi sôi trào. Có nam nhi nào không có giấc mộng xưng bá thiên hạ? Ít nhất thì La Tố đã có, tuy là nó đã là chuyện trước kia.
Ngàynghỉ thứ 2, La Tố về nhà một chuyến, lúc đầu cậu không trở về nhà vì sợsơ hở, bất quá ở chung một khoảng thời gian dài như vậy nổi băn khoăn đã này đã được tiêu trừ.
La Tố về nhà còn một lí do nữa, chính làcuộc điện thoại của Mễ Duy lần trước làm cậu khá để ý. Từ chỗ Ngải Địchcơ bản không hỏi được tin gì, Ngải Lộ không có khả năng nghe điện thoạicủa cậu, tuy không định nhúng tay vào việc này, bất quá nếu đã là việcnhà thì cậu cũng nên biết một chút, để đề phòng tình huống phát sinh đột ngột.
Ai Tạp Tư khó có dịp ở nhà, vì thế La Tố thừa dịp Ai TạpTư nói chuyện điện thoại hỏi thử vài câu, nếu là Mễ Duy thì dễ hơn. MễDuy vốn không có cảnh giác với đứa con của mình, vì thế lúc nói chuyệnkhó tránh lộ ra một ít dấu vết.
“Không biết Ngải Lộ bây giờ thế nào, ai, đứa nhỏ này sao lại ương ngạnh như vậy……”
“Ngải Lộ không phải đang ở trường sao?” La Tố nắm bắt chỗ hổng trong lời Mễ Duy.
Mễ Duy lập tức nhận ra mình làm lộ chuyện, kì thực anh muốn nói cho Tố Tốbiết chuyện này, bất quá Ai Tạp Tư và Ngải Địch đều ngăn cản, nói làcàng ít người biết thì càng tốt. Ngay lúc Mễ Duy tiến thoái lưỡng nan,Ai Tạp Tư đã nói chuyện xong, La Tố không tiện hỏi tiếp vì thế đànhchuyển đề tài.
Ai Tạp Tư không cảm thấy bầu không khí có gì khácthường, làm cha, bình thường vẻ mặt ông rất hiếm khi ôn hòa, bất quácũng vì thế mà trước kia, dù quan hệ của Ngải Lộ và Ngải Tố rất kémnhưng cũng không dám lỗ mãng trước mặt Ai Tạp Tư.
Cùng Mễ Duy vàAi Tạp Tư dùng bữa tối xong, La Tố liền cáo từ về lại trường. Trước lúcđi, Ai Tạp Tư có hỏi một chút về chuyện bài vở, La Tố tùy tiện nói vàicâu ứng phó. Ai Tạp Tư thấy La Tố không hề bỏ bê việc học vì thế cũngkhông hỏi nhiều.
Trở lại kí túc xá, bọn Hải Nhân Tư rủ rê đi ănbữa khuya, La Tố vốn không có tâm tình, nhưng Hải Nhân Tư cùng Milan gần đây khá tinh ranh, biết rõ La Tố không chịu được khế ước thú, vì thếphái A Phấn cùng Tiểu Ngốc làm chiến thuật dụ dỗ.
Ba con tiểu thú trước mắt La Tố làm bộ dáng đáng yêu, cộng thêm Tiểu Hoàng bán chủ cầuhữu, cực lực giúp nhóm bạn hữu cùng nhau cầu xin, vì thế La Tố chỉ cóthể thỏa hiệp.
Cách mạng thành công, Hải Nhân Tư bá vai La Tố,háo hức nói: “Bạn thân, nói cho cậu biết nha, hôm nay cậu cùng nhóm tụimình ra ngoài ăn khuya tuyệt đối là quyết định sáng suốt.”
“Có chuyện gì à?” La Tố nhíu mày, cậu cùng hai người này ở chung lâu như vậy, cũng hiểu được kha khá.
“Thảo a, bạn thân, sao hôm nay cậu thông minh như vậy? Milan, cậu tới giải thích đi!” Hải Nhân Tư ném qua cho Milan.
“Khụ khụ, kì thật mình……” Milan hiếm có dịp nhăn nhó, gương mặt từ từ đỏ ửng.
“……” La Tố bắt đầu đau đầu, cậu nhớ rõ lúc mình mới tiến vào kí túc xá cũngtừng phát sinh chuyện này, lúc ấy hình như Milan coi trọng Ngải Lộ, vìthế Hải Nhân Tư mang theo toàn bộ người trong kí túc xá để trợ uy.
“Tình yêu mới à?” La Tố trực tiếp hỏi.
“Này……” Milan có chút chống đỡ không nổi, bắn ánh mắt cầu cứu về phía Hải NhânTư. Hải Nhân Tư là ai? Chính là anh hai tự phong của kí túc xá này, lúcnày cậu ta liền nhảy ra đảm nhiệm nhiệm vụ giải thích thay Milan, vừanói vừa kéo La Tố ra ngoài kí túc xá: “Hỏi nhiều như vậy làm gì? Là anhem thì cứ đi đi!”
Bị kéo tới nhà ăn, bây giờ đã là nửa đêm, bởivì hôm sau còn phải lên lớp nên người trong nhà ăn cũng không nhiều. Nhà ăn này là nơi duy nhất bán 24/24 trong trường, căn bản là nơi ăn bữakhuya mà mọi người luôn lựa chọn.
“Các cậu chứ chọn món đi! Mình mời!” Milan vì áy náy nên ra tay rất rộng rãi.
Bọn Hải Nhân Tư biết Milan có kim đản thú nên không hề khách khí, gọi mộtbàn đồ ăn thiệt to, người bán hàng không nói hai lời đã nhanh chóng dọnlên. La Tố vì thế mà đoán rằng Milan nhất định không phải lần đầu tiênvung tiền như rác ở đây.
“Bây giờ có thể nói được chưa?” La Tố vì bữa tối ăn khá no nên bây giờ không ăn gì, chỉ gắp tượng trưng vài đũa. Phân Địch hoàn toàn tương phản với La Tố, đừng nhìn bộ dáng Phân Địchrất nhỏ gầy, mức độ càn quét bàn ăn có thể nói là kinh người. Sức ănkinh khủng, tốc độ cực nhanh, giống như gió cuốn mây tan, ngay cả mộtmiếng nước cũng không chừa, tuyệt đối làm người ta kinh sợ, hoàn toàntrái ngược với tính cách thẹn thùng ban đầu.
“Hình tượng! Chú ý hình tượng a!” Hải Nhân Tư thực hối hận vì đã gọi nhiều như vậy, đây không phải quá dọa người sao?
La Tố không chút biến sắc uống trà, thuận tiện còn quan sát phong cảnh nhà ăn này một chút. Milan do dự nửa ngày rốt cuộc mới chịu trả lời vấn đềcủa La Tố: “Kì thực mình…. coi trọng một người.”
La Tố không lên tiếng, bất quá bàn tay cầm tách trà của cậu hơn run run.
“Lần này tuyệt đối không phải loại giống cái như Ngải Lộ! Cậu ấy ôn nhu lạihiền lành, hồn thú là con dơi hút máu, bởi vì bị hồn thú ảnh hưởng nênbuổi tối cứ ngủ không yên, thích tới đây ăn khuya.” Milan ôn nhu nói.
La Tố vẫn im lặng như trước, bất quá trà trong tách đã hơi văng ra ngoài.
“Mình cùng cậu ấy đã nói chuyện vài lần ở đây, mình cảm thấy cậu ấy cũng cócảm giác. Lần trước lúc nói chuyện, vì buồn ngủ quá nên mình không cẩnthận ngủ quên mất, kết quả lúc mơ mơ màng màng tỉnh lại, phát hiện cậuấy đưa mặt tới sát bên mặt mình, mình nghĩ nhất định là cậu ấy muốn hônmình! Bất quá vì lúc ấy căng thẳng quá, nên mình cứ làm bộ không phátsinh chuyện gì cả.” Milan có chút tiếc nuối nói: “Bất quá lần này thìkhông, nếu tụi mình đều thích đối phương, mình sẽ thổ lộ! Thân là giốngđực, mình không thể để giống cái chủ động!”
“Đây là kì thị giớitính.” La Tố có chút đau đầu nói. Cậu có ảo giác sao? Câu chuyện củaMilan nghe có vẻ rất quen, cứ như từng nghe thấy ở đâu rồi, hồn thú làcon dơi hút máu….. Rốt cuộc cậu đã nghe thấy ở đâu ta?
“Mới không phải! Chỉ là thân là giống đực, nói thế nào thì mình cũng không thể đểgiống cái chủ động. Nếu đã biết tâm ý của cậu ấy, người mở lời nhất định phải là mình!” Milan hiếm có dịp khí phách tới vậy.
Đối phươngcó phải muốn hút máu không? La Tố không thể ngăn chặn suy nghĩ này xuấthiện trong đầu, rốt cuộc cậu nghe thấy chuyện này ở đâu? Bởi vì khôngmuốn đả kích lòng tin của Milan, nên La Tố không nói suy đoán của mình,ngược lại hỏi: “Cậu bảo tụi này tới đây chính là…….?”
“Hắc hắc.” Milan ngượng ngùng cào cào tóc: “Thêm can đảm.”
La Tố vội vàng đặt tách xuống, đứng dậy định bỏ chạy lấy người. Milan thấy vậy lập tức ôm lấy cánh tay La Tố: “Anh hai, anh em, cậu giúp mình đi,một mình mình thực sự rất hồi hộp a!”
“Đúng vậy, bạn thân, chúng ta không thể nhẫn tâm bỏ lại mình Milan như vậy!” Hải Nhân Tư ở bên cạnh hát đệm.
“Milan….. cậu ta… thực đáng thương.” Đây là Phân Địch đã bị thức ăn mua chuộc hoàn toàn.
La Tố lâm vào cục diện tiến thoái lưỡng nan, cậu liếc mắt nhìn Milan đangtúm chặt tay mình chỉ còn kém là không gào khóc nữa thôi, bất đắc dĩngồi lại vị trí. Cậu cũng không tức giận, cậu chỉ không hiểu vì sao mỗilần tỏ tình Milan cứ phải kéo toàn bộ mọi người trong kí túc xá đi theothế này. Cậu luôn cho rằng tình cảm là chuyện hai người, không cần người ngoài xen vào.
La Tố nói: “Cậu ta vẫn chưa tới à?”
Milan biết La Tố hỏi vậy có nghĩa là không tức giận, vì thế hớn hở đáp: “Sắp tới rồi! A Tố, cậu quả nhiên là bạn tốt!”
Lại đợi thêm một lát thì có một nam nhân tóc đen tóc đỏ đi vào nhà ăn,người này cao khoảng 1m7, tuy không cao nhưng dáng người rất tốt, thoạtnhìn có vẻ rất thon dài. Nam nhân có gương mặt baby, mắt to, lông midầy, mặt nhỏ, gương mặt khá điển hình nhưng cũng không làm người ta nhận sai. Bởi vì biểu tình trên mặt nam nhân rực rỡ như ánh mặt trời vậy,tràn ngập sức sống.
“Milan!” Người này nhìn thấy Milan thì lập tức chạy tới chào hỏi.
“Bạch Đặc!” Milan đỏ mặt, vội vàng đứng lên.
“Đây là bằng hữu của cậu à? Chào mọi người.” Bạch Đặc vui vẻ chào hỏi, Milan lập tức giới thiệu bọn Hải Nhân Tư và La Tố cho Bạch Đặc.
“Cậuphải bồi bằng hữu vậy mình không quấy rầy.” Bạch Đặc tuy nhiệt tình,nhưng không phải loại người thái quá mà La Tố ghét, người này tiến thốirất đúng lúc, điều này làm La Tố không khỏi xem trọng Bạch Đặc hơn mộtphần.
“Không sao, bằng hữu của mình không ngại, cậu cứ ngồi chung bàn đi, càng đông càng náo nhiệt.” Milan sợ Bạch Đặc đi nên vội vànggiữ lại.
“Thật sự có thể chứ?” Bạch Đặc lo lắng hỏi.
“Đương nhiên đương nhiên, bằng hữu của Milan chính là bằng hữu của tụi mình!”Hải Nhân Tư làm anh hai, đương nhiên phải giúp đỡ sự nghiệp yêu đươngcủa Milan.
La Tố cũng gật gật đầu, Bạch Đặc lúc này mới ngồi xuống, vui vẻ nói chuyện vài câu với Milan.
La Tố cảm thấy không khí giữa Milan và Bạch Đặc không tồi, vì thế cậu tính toán nói với Hải Nhân Tư tìm thời gian thích hợp chuồn đi, dù sao cũngphải để Milan có không gian để tỏ tình, bọn họ bồi tới đây cũng đượcrồi. Hải Nhân Tư đối với Bạch Đặc cũng không sai, theo lời cậu ta nói là giống cái này mạnh mẽ hơn Ngải Lộ nhiều lắm, đương nhiên là Hải Nhân Tư nói có chút hàm súc, bởi vì tốt xấu gì La Tố cũng là anh trai của NgảiLộ.
Bạch Đặc nói rất nhiều, cảm giác cứ như một cái máy hát không biết ngừng nghỉ. La Tố cảm thấy có chút đau đầu, vì thế nháy mắt ra dấu với Hải Nhân Tư, Hải Nhân Tư hiểu ý vội nói: “Xin lỗi, hình như A Tốkhông được khỏe, mình đưa cậu ấy về trước, có thể cậu ấy không quen thức đêm.”
“Cậu không sao chứ?” Bạch Đặc lo lắng nhìn La Tố, ánh mắtchân thành không giống giả bộ: “Vốn định tâm sự với cậu một chút, bởi vì đây là lần đầu tiên được gặp anh trai của Ngải Lộ a.”
Ai? ! !Lời nói của Bạch Đặc làm tất cả mọi người giật mình, Milan cũng có chúthốt hoảng, sao Bạch Đặc lại nhắc tới Ngải Lộ, chẳng lẽ bọn họ quen biết? Vậy chuyện cậu theo đuổi Ngải Lộ trước kia…….
Ngay lúc Milan chân tay luống cuống thì La Tố đã mở miệng: “Cậu quen biết Ngải Lộ?”
“Ân, là bạn tốt, tuy tính tình cậu ấy hơi kiêu căng, bất quá cũng không phải người xấu.”
La Tố đánh mất ý niệm quay về kí túc xá, cậu rốt cuộc cũng nhớ ra, hìnhnhư Ngải Lộ từng kể với Mễ Duy chuyện này, nói là có một người bạn thích hút máu người khác, hồn thú là con dơi hút máu, khó trách vữa nãy nghecứ cảm thấy đã nghe thấy ở đâu đó rồi…..
“Mình có thể gọi cậu là A Tố như mọi người không?” Bạch Đặc thấy La Tố cũng không phản ứng, lại mở miệng.
“Tùy ý.” La Tố cũng không để ý vấn đề xưng hô này.
“Thật tốt quá!” Bạch Đặc cười như con nít vậy: “A Tố, cậu biết Ngải Lộ gầnđây làm gì không tới trường không? Gửi tin nhắn cậu ấy cũng không trảlời.”
La Tố nghe vậy hơi nhíu mày. Ngải Lộ quả nhiên không ởtrường? Bọn Mễ Duy rốt cuộc đang giấu diếm chuyện gì? Chẳng lẽ Ngải Lộphạm tội gì nên bị giam giữ tạm thời?
Suy nghĩ tới thái độ của bọn Mễ Duy, La Tố liền trả lời có lệ: “Nó có việc.”
“Việc gì?” Bạch Đặc tò mò truy hỏi.
“Không rõ lắm.” La Tố định về kí túc xá, bởi vì xem ra Bạch Đặc cũng không biết gì nhiều.
“Kia nếu Ngải Lộ có tin tức thì nhớ nói cho mình biết nha!” Bạch Đặc khôngcó ý hỏi tiếp, điều này làm thái độ của La Tố cũng dịu đi không ít.
Dùng lí do không thoải mái quay về kí túc xá xong, La Tố bắt đầu suy nghĩchuyện Ngải Lộ, với tính cách của Ngải Lộ không có khả năng vắng mặt ởtrường lâu như vậy. Mễ Duy cứ dấu diếm, Ngải Địch cũng không cho cậu can dự, phỏng chừng chuyện phát sinh trên người Ngải Lộ không phải chuyệntốt.
“Bạn thân, em trai cậu làm sao vậy?” Hải Nhân Tư tuy trì độn nhưng không phải ngu ngốc, vì thế liền nhìn ra nhà La Tố có chuyện.
“Không sao, tôi lo lắng cho Milan hơn.” La Tố chuyển đề tài, tuy không muốndội nước lạnh nhưng cậu vẫn đem chuyện mình nghe được gửi tin nhắn choMilan. Về phần quyết định thế nào thì do Milan thôi.
Hải Nhân Tưcũng thức thời, biết La Tố không muốn nhắc tới chuyện trong nhà, vì thếliền nói không biết đến bao giờ mới được gặp Ôn Tư Đặc. Điều này làm LaTố nhớ tới một việc khác.
Thẳng tới sáng sớm hôm sau, Milan cùngPhân Địch mới chật vật lếch về kí túc xá. Phân Địch vừa bước chân vàophòng liền ngủ bất tỉnh nhân sự, hiển nhiên sáng nay phải xin nghỉ học.Milan cũng không khá hơn Phân Địch bao nhiêu, nếu nói Phân Địch là mệtmỏi, thì Milan chính là thương tâm muốn chết cộng thêm suy sụp.
“Ô ô~cậu ấy nói, lúc ấy chỉ là hiểu lầm.” Milan ôm gối trong phòng khách, bắt đầu nói mê sảng.
“Cậu ấy chỉ muốn trộm huyết mà thôi, căn bản không phải muốn hôn gì cả. Saomình lại tự mình đa tình như vậy…….” Gối ôm dính đầy nước mắt nước mũicủa Milan.
“A Tố~ ô ô~ mình thất tình! Mình lại thất tình! Cậunói xem vì cái gì mình luôn thất tình như vậy!” Milan không cam lòngkhóc thét lên.
La Tố nhìn đồng hồ, thầm nghĩ chương trình học hôm nay phỏng chừng cũng không có bài học mới.
“Bạn thân, nếu không để mình chăm sóc hai cậu ấy, cậu đi học đi?” Hải Nhân Tư hỏi.
La Tố nói: “Không cần, cậu cùng học viện, cậu đi học sẵn tiện giúp các cậu ấy xin phép luôn.”
Hải Nhân Tư: “Vậy cậu làm sao bây giờ?”
La Tố: “Tôi gửi một tin nhắn cho Uy Nặc lão sư là được.”
Hải Nhân Tư tuy vẫn có chút do dự, bất quá La Tố đã nói tới mức này thì cậu cự tuyệt lại giống làm kiêu, vì thế chỉ đành đi học, lúc ra tới cửa còn kêu lớn: “Bạn thân, nếu chịu không nổi thì cứ gọi mình về, mình sẽ cứuvớt cậu!”
“Đã biết, đi thôi.” Đuổi Hải Nhân Tư đi, La Tố để TiểuHoàng biến lớn vác Phân Địch về phòng. Còn Milan thì vẫn để yên đó, bởivì tinh thần Milan không được ổn, La Tố sợ để cậu ấy một mình sẽ xảy rachuyện ngoài ý muốn.
May mắn Milan khóc xong thì nặng nề ngủ,điều này làm La Tố tiết kiệm được không ít sức lực. Trong khoảng thờigian này Tư Lôi Tạp rất bận, bất quá mỗi ngày vẫn kiên trì gửi 4 tinnhắn như trước, tuần trước Tư Lôi Tạp có hẹn cậu đi xem phim, thời gianlà chiều nay, nhưng tình hình này thì rất khó đi được.
La Tố gửimột tin nhắn giải thích chuyện này với Tư Lôi Tạp, Tư Lôi Tạp nhanhchóng trả lời, vẫn ngắn gọn như phong cách vốn có của anh, chỉ có haichữ ‘chờ tôi’. Tuy thông qua khoảng thời gian này ở chung, La Tố đã hiểu biết anh rất nhiều, nhưng cậu vẫn không lí giải được hai chữ ‘chờ tôi’này.
Rơi vào đường cùng, La Tố đành phải từ bỏ, ngược lại bắt đầu viết báo cáo, thuận tiện đặt cơm trưa cho hai ‘thi thể’ trong kí túcxá. Giữa trưa, Hải Nhân Tư lật đật trở về, sau lưng cậu ta còn có Tư Lôi Tạp và Lô Tạp. Hải Nhân Tư vừa thấy La Tố, vẻ mặt cầu xin nói: “Anh ema, sao cậu không nói cho mình biết hôm nay cậu có hẹn với lang ca? !”
La Tố: “…….”
Hải Nhân Tư: “Nếu cậu nói hai người có hẹn thì mình còn để cậu chăm sóc bọn Milan sao?”
La Tố nhìn về phía Tư Lôi Tạp, anh vẫn bộ dáng cũ, một thân quân trang,gương mặt nghiêm túc nhưng một pho tượng. Không cần phải nói, Tư Lôi Tạp nhất định đã lén ‘trao đổi’ với Hải Nhân Tư.
“Bộ phim còn 30pnữa mới bắt đầu, rạp ở trung tâm thành phố, bây giờ đi vẫn còn kịp.” LôTạp vẫn là lần đầu tiên tới phòng ngủ của bọn La Tố, bất quá anh khônghề khách khí, cứ xem như vườn nhà mình vậy.
La Tố dùng ánh mắtnghi hoặc nhìn về phía Tư Lôi Tạp, Hải Nhân Tư trở về cậu còn có thể lígiải, bất quá vì sao Lô Tạp cũng ở đây? Lô Tạp nhìn ra nghi hoặc của LaTố, không đợi Tư Lôi Tạp mở miệng anh đã giành trước: “Tôi tự mình đảmđương làm cu li a, người này sợ mình Hải Nhân Tư không chăm sóc tốt bọnMilan, nên bảo tôi tới hỗ trợ.”
“……” La Tố không còn lời nào đểnói, Tư Lôi Tạp đã chuẩn bị chu đáo như vậy, cậu không có lí do không ra ngoài, huống chi hôm nay cậu vốn đáp ứng đi xem phim với anh.
“Đi thôi.” La Tố cầm áo khoác mặc vào, bên trong cậu vốn mặc áo len và quần âu nên không cần thay đồ, nhưng vì nghỉ tới thời tiết nên mới lấy thêmáo khoác.
Tư Lôi Tạp yên lặng đi theo phía sau La Tố, bộ dáng một bảo tiêu kiêm người yêu dưới ánh mắt ghen tị của hai tên không có người yêu Hải Nhân Tư và Lô Tạp. Trước khi đi, La Tố còn muốn căn dặn mộtchút, kết quả bị Lô Tạp đuổi đi như đuổi ruồi: “Em trai đồng học, cậu cứ yên tâm, Hải Nhân Tư có lẽ không đáng tin, nhưng năng lực của tôi cậucòn không rõ sao, mau đi đi!”
Hải Nhân Tư tạc mao: “Lão tử sao không đáng tin chứ? Tượng ca, vấn đề này chúng ta phải hảo hảo nói chuyện!”
Chậc, chưa đi đã bắt đầu tranh đấu nội bộ. La Tố đỡ trán, Tư Lôi Tạp cũngnhìn ra lo lắng của La Tố, nên trầm giọng nói: “Có thể để hôm khác rồiđi.”
La Tố ngẩng đầu nhìn Tư Lôi Tạp, tuy gương mặt không nhìn ra manh mối gì, bất quá La Tố biết Tư Lôi Tạp rất mong chờ cuộc hẹn hômnay.
“Không cần, chỉ nửa ngày thôi hẳn là không chết được.” ‘Không chết được’ ý là chỉ Milan cùng Phân Địch.
Tư Lôi Tạp nghe vậy lập tức đóng cửa kí túc xá lại, không để phong cảnhtrong phòng khách quấy rầy La Tố. Động tác cực nhanh, thủ đoạn vô cùnglưu loát làm La Tố không khỏi cảm thán, không hổ là nhân tài do quân đội bồi dưỡng, ngay cả một cơ hội hối hận cũng không lưu lại cho cậu.
La Tố cùng Tư Lôi Tạp đương nhiên không thể đi bộ tới rạp chiếu phim ở khu phố trung tâm, vì thế Tư Lôi Tạp đã lái xem tới. Xe của Tư Lôi Tạp làmột người máy giao thông hai chỗ, tuy khá cũ, tốc độ không mau, bất quárất nhiều lão kì cựu trong quân bộ thích sử dụng. Nguyên nhân chính làhệ số an toàn rất cao, khả năng chống cự va chạm mạnh, nếu phát sinh tai nạn thì có thể bảo hộ người trong xe an toàn.
Chiếc xe hai chỗnày còn có một đặc điểm chính là chỗ ngồi khá nhỏ. Trừ bỏ vị trí ngườilái thì vị trí phụ lái hầu như là sát bên cạnh. Thân hình Tư Lôi Tạp vốn rất cao lớn nên không gian của La Tố càng có vẻ nhỏ bé hơn, hơn nữa vìlực li tâm khi chạy nên La Tố vô thức nhích qua phía Tư Lôi Tạp.
Dọc theo đường đi La Tố cứ phỏng đoán xem Tư Lôi Tạp chọn chiếc xe này cóphải có dụng tâm kín đáo hay không, bất quá nhìn gương mặt nghiêng củaanh có vẻ rất nghiêm túc, giống như một lòng lái xe vậy, không hề có tâm tư dư thừa. Điều này làm La Tố có cảm giác mình đang lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Rạp chiếu phim cách trường học không xa, mất 20 phút đi xe. Tư Lôi Tạp hiển nhiên đã chuẩn bị tỉ mỉ, trước khi tiến vào rạp liền hỏi La Tố có muốn mua thức uống cùng bỏng ngô hay không.
La Tố không thích bỏng ngô, bất quá xem tới 3 bộ phim, tới tận 7 giờ tối,vì thế La Tố mua nước uống. Rạp chiếu phim bán không nhiều loại thứcuống, La Tố chọn cà phê, Tư Lôi Tạp chọn nước trà.
Lúc tiến vàophòng xem phim, La Tố phát hiện đây là buổi chiếu dành riêng cho tìnhlữ, ghế xem giống như lần cậu bồi Ôn Tư Đặc cùng bọn Milan, vị trí đềulà hai người một ghế lô. Ghế lô áp dụng thiết kế phong bế, bên ngoàikhông nhìn được, nhưng bên trong có thế thấy cả rạp.
La Tố cùngTư Lôi Tạp đều không biết bộ phim này, bởi vì bọn họ không có hứng thúvới phim ảnh lắm, nhưng trước đó có nghe nói là 2 bộ phim hành động, một bộ tình yêu, vì thế lúc cài chế độ La Tố chọn 5D.
Cài đặt chomình xong, La Tố phát hiện Tư Lôi Tạp đang nhìn màn hình cài đặt, chậmchạp không hề động ngón tay, La Tố theo bản năng hỏi: “Hình thức nào?”
“5D.”
La Tố nghiêng người qua bên Tư Lôi Tạp, thuần thục cài đặt giúp anh. Bởivì cự li thực sự rất gần, Tư Lôi Tạp cơ hồ có thể ngửi được mùi dầu gộiđầu trên tóc La Tố truyền tới.
Cài đặt xong, La Tố lại trờ về vị trí của mình: “Lần đầu tiên xem phim à?”
“Lần đầu tới rạp chiếu phim.”
“Tôi có phải nói…… là rất vinh hạnh chiếm được lần đầu tiên của anh không?”Vốn chỉ là một câu nói đùa, bất quá nói ra rồi, La Tố mới cảm thấy nó có ý nghĩa khác.
Vài giây trầm mặc ngắn ngủi, Tư Lôi Tạp trầm trọng nói: “Tôi…… cũng rất cao hứng.”
“……” La Tố đột nhiên cảm thấy tâm tình cậu lúc này có chút phức tạp, cảmgiác tội ác tuyệt đối không thể phụ lòng đối phương này là sao a?
Cũng may phim điện ảnh rất nhanh đã mở màn, La Tố cũng không còn thời giansuy nghĩ. Bộ phim thứ nhất tên là 《Thế Giới Thú Hoàng 》, một bộ phimhành động, tình tiết đại khái là một giống đực thú nhân chiếm được sứcmạnh cường đại, cuối cùng chinh phục thế giới. Nội dung cũ rích cùngtình tiết cẩu huyết tạm thời không đề cập tới, hiệu ứng đánh nhau quảthực rất phấn khích, bởi vì hiệu quả 5D nên hình ảnh làm La Tố rung động mãnh liệt, nhất là lúc diễn viên bị đánh, cậu có cảm giác mình cũng bịtay nắm từ ghế đánh mình một chút. Tuy không nặng, nhưng kết hợp vớitình tiết trong phim, cơ hồ làm La tố nghĩ rằng mình chính là diễn viên, vô cùng sống động.
Bộ phim thứ hai cũng là phim hành động, nóithực ra thì La Tố không có hứng thú quá lớn với phim ảnh, trừ phi làphim có liên quan tới sủng vật, nếu không cậu luôn cảm thấy buồn ngủ.Nhưng hiệu quả 5D lại làm cậu xem cả 2 bộ đều không cảm thấy chán.
Tư Lôi Tạp cùng La Tố xem phim vô cùng im lặng, hai người cơ hồ không nóigì cả. Tư Lôi Tạp là loại hình mẫu làm gì cũng đặc biệt nghiêm túc, chodù là xem phim cũng vậy. Vì thế muốn thấy được nụ cười của anh thực sựrất hiếm.
Lúc xem xong 2 bộ phim hành động, La Tố cũng có chúthứng thú với bộ phim tình yêu thứ 3, không biết 5D tình yêu có hiệu quảgì. Phim vừa mới mở màn, La Tố đã hoàn toàn ngây ngẩn, bất quá khôngphải kinh ngạc mà là khiếp sợ.
Chẳng lẽ cậu có duyên với phim cấp 3 như vậy? La Tố tuy trong lòng vô cùng kinh hãi nhưng trên mặt cũngkhông biểu hiện gì, bởi vì cậu biết so với mình….. Tư Lôi Tạp nhất địnhcòn khiếp sợ hơn.
Bộ phim mở màn bằng một tình tiết rất đột ngột, hai diễn viên trong phim La Tố cũng không quen biết, bất quá dựa vào mu bàn tay có thể đoán được hai người này không có ai là giống cái. Nóicách khác đây là một bộ phim hạn chế của giống đực và giống đực.
Phim nhựa về lĩnh vực này dường như đều hàm súc, trọng điểm cũng không đặctả mà chọn lựa hình thức mơ hồ che đậy. Trình độ này so với phim cấp 3 ở khiếp trước đúng là trò trẻ con, huống chi bản thân La Tố còn học y,tuy là bác sĩ thú y nhưng đối với kết cấu cơ thể con người vẫn hiểubiết, loại phim thế này căn bản không thể làm cậu xúc động.
Vốn…… hẳn là vậy. Chết tiệt! La Tố bắt đầu ảo não, vì sao cậu lại chọn hiệuứng 5D cơ chứ, bộ phim không ảnh hưởng được cậu, nhưng cái ghế này……
【Ân~~ a~ đừng~~ngực, ngực nóng quá~】
【A~ đừng mà~ đừng xoa như vậy~~ tôi, tôi chịu không được~~】
Ai tới nói cho cậu, vì sao cậu lại cảm thấy hạ thân mình bị cái gì mơntrớn vậy? Hơn nữa……. bây giờ cái thứ hết nhu nhu lại nhéo trước ngực lại là gì nữa đây? Cái ghế này rốt cuộc có cần có nhiều công năng như vậykhông?
La Tố đang tự hỏi xem người khác có bao nhiêu % muốn pháhủy cái ghế này, cho dù cậu là thánh nhân, bị vỗ về chơi đùa như thếcũng sẽ có phản ứng. Ngay lúc La Tố không chịu được nữa, định ra tay thì một âm thanh của thứ gì đó bị bẻ gãy vang lên bên tai La Tố. La Tố cúiđầu, người máy lúc nãy vừa quấy rối cậu đã hoàn toàn lìa ra khỏi ghế,không chỉ vậy nó còn bị một nam nhân nổi đầy gân xanh siết chặt, bởi vìdùng sức quá lớn nên trên mặt người máy đã xuất hiện khe nứt.
Từmu bàn tay nhìn lên, ngũ quan của Tư Lôi Tạp dưới ánh đèn mù mờ của rạpchiếu phim càng khiếp người hơn, nhất là đôi ngươi sâu màu xám kia, cứnhư có liệt hỏa đang hừng hực bốc cháy.
Tư Lôi Tạp tức giận, mà đối tượng chính là….. một con robot.
La Tố giật mình, theo bản năng nói: “Cám ơn.”
“Không khách khí.” Âm điệu cứng nhắc như trước, bất quá ngay sau đó ghế dựacùng robot bị túm ra hiện ra một quả cầu màu đen, sau đó…. ghế ngồi củaLa Tố hoàn toàn tê liệt……
【Cảnh báo, ghế lô xuất hiện tình huống khác thường, xin lập tức rời đi.】
“……..” La Tố yên lặng đứng dậy, yên lặng nhìn về phía Tư Lôi Tạp, sau đó lạiim lặng đợi nhân viên rạp chiếu phim vội vàng chạy tới. Lúc bị kéo tớivăn phòng để thương lượng về việc bồi thường, trong đầu La Tố chỉ cònmột ý niệm duy nhất, vé xem phim này rốt cuộc là ai cho Tư Lôi Tạp?